Trung Hoa Dân Quốc (
tiếng Trung: 中華民國;
bính âm: Zhōnghuá Mínguó) là một quốc gia
cộng hòa lập hiến tại
Đông Á, ngày nay do ảnh hưởng từ lãnh thổ thống trị và nhân tố chính trị nên trong nhiều trường hợp quốc gia này còn được gọi là
Đài Loan (
tiếng Trung: 臺灣 hay 台灣;
bính âm: Táiwān) hay
Trung Hoa Đài Bắc[15]. Trên thực tế, chính thể Trung Hoa Dân Quốc được thành lập vào ngày
1 tháng 1 năm 1912 tại
Nam Kinh, được xem là chính thể
cộng hòa hiện đại đầu tiên và lâu đời nhất ở
châu Á còn tồn tại đến ngày nay
[16][17]. Chính thể này từng kế tục
nhà Thanh thống trị
Trung Quốc đại lục và
Mông Cổ, sau khi
Thế chiến thứ hai kết thúc đã tiếp nhận thêm khu vực
đảo Đài Loan. Sau
nội chiến năm 1949, chính quyền Trung Hoa Dân Quốc do
Quốc Dân Đảng nắm quyền đã mất quyền kiểm soát thực tế với hầu hết lãnh thổ Đại lục về phía
Đảng Cộng Sản, dẫn tới sự thành lập
Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, nên Trung Hoa Dân Quốc chỉ còn kiểm soát được khu vực
đảo Đài Loan và một số đảo nhỏ, dù vẫn duy trì những tuyên bố chủ quyền như trước năm 1949. Ngày nay, 99% lãnh thổ kiểm soát thực tế của Trung Hoa Dân Quốc là
đảo Đài Loan, ngoài ra còn bao gồm các đảo như quần đảo
Bành Hồ, quần đảo
Kim Môn,
quần đảo Mã Tổ.Hiện tại, địa vị chính trị của Trung Hoa Dân Quốc
tồn tại tranh luận, bắt nguồn từ
quan hệ hai bờ eo biển Đài Loan. Sau khi chính phủ Trung Hoa Dân Quốc rút đến Đài Loan, nhiều lần chiếu theo hiến pháp chủ trương bản thân có chủ quyền hoàn toàn với Trung Quốc
[18][19]. Từ năm 1992 trở đi, chính phủ không còn đưa "phản công Đại lục" làm mục tiêu chính trị, vấn đề lãnh thổ theo hiến pháp có tranh luận nhiều lần
[20], ngày nay lập trường của chính phủ phụ thuộc chủ yếu vào liên minh chính trị cầm quyền
[21]. Chính phủ nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa nhận là đại biểu hợp pháp duy nhất của Trung Quốc, xem Đài Loan
là một tỉnh; đồng thời biểu thị sẽ sử dụng vũ lực khi Đài Loan tuyên bố độc lập hoặc không thể thống nhất hòa bình
[22][23]. Nhiều quốc gia và tổ chức trên thế giới, do sức ép ngoại giao của chính quyền cộng sản Trung Quốc nên không thể công nhận chính thức nước Đài Loan là một quốc gia độc lập. Các quốc gia trên thế giới vẫn duy trì mối quan hệ song phương thực tế với Đài Loan, dù không phải dưới hình thức quan hệ ngoại giao chính thức.Thổ dân bản địa của dân tộc Đài Loan cư trú trên đảo từ thời cổ đại,
người Hán bắt đầu nhập cư đến đảo với số lượng lớn vào thời kỳ
thực dân Hà Lan và
Tây Ban Nha đầu thế kỷ XVII. Năm 1662,
Trịnh Thành Công trục xuất
người Hà Lan và lập chính quyền đầu tiên của người Hán trên đảo. Năm 1683,
nhà Thanh đánh bại
chính quyền họ Trịnh và sáp nhập Đài Loan. Nhà Thanh cắt nhượng Đài Loan cho
Nhật Bản vào năm 1895 sau khi
chiến bại trước đế quốc này. Sau khi
Nhật Bản đầu hàng Đồng Minh trong
Thế chiến thứ hai, Trung Hoa Dân Quốc giành quyền kiểm soát Đài Loan. Do
nội chiến Quốc-Cộng, vào năm 1949 chính phủ Trung Hoa Dân Quốc rút đến khu vực Đài Loan,
Đảng Cộng sản Trung Quốc thành lập nước
Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa tại
Trung Quốc đại lục. Do ảnh hưởng của thế cục
Chiến tranh Lạnh, trong nhiều năm sau đó, Trung Hoa Dân Quốc vẫn được nhiều quốc gia nhìn nhận là đại biểu hợp pháp của Trung Quốc, là thành viên thường trực trong
Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc.
[24][25]. Đến năm 1971, nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa giành được
ghế của Trung Quốc tại
Liên Hiệp Quốc, Trung Hoa Dân Quốc mới đồng thời bị nhiều quốc gia đoạn tuyệt quan hệ ngoại giao nên mất thừa nhận ngoại giao trên quy mô lớn
[25]. Cuối thế kỷ XX, chính quyền Trung Hoa Dân Quốc một mặt tích cực phát triển kinh tế, trở thành một trong
bốn con rồng châu Á,
đứng thứ 22 thế giới về
GDP danh nghĩa (2017)
[26]; một mặt triển khai cải cách dân chủ, từ quốc gia chuyên chế do
Trung Quốc Quốc dân Đảng bá quyền phát triển thành quốc gia tuyển cử trực tiếp
dân chủ đa đảng[27], hưởng mức độ cao về tự do báo chí, chăm sóc sức khỏe
[28], giáo dục công cộng, tự do kinh tế và phát triển nhân văn
[29][30].
Đảo Đài Loan nằm tại Tây Bắc
Thái Bình Dương, giữa
quần đảo Ryukyu của
Nhật Bản và quần đảo
Philippines, tách khỏi
đại lục Á-Âu qua
eo biển Đài Loan, diện tích khoảng 36.000 km², là
đảo lớn thứ 38 trên thế giới, với khoảng 70% diện tích là núi đồi, còn đồng bằng tập trung tại ven biển phía tây. Do nằm tại giao giới giữa khí hậu
cận nhiệt đới và
nhiệt đới nên cảnh quan tự nhiên và tài nguyên hệ sinh thái tương đối phong phú và đa nguyên.
[31] Hiện tại, thủ đô và chính phủ trung ương đặt tại
Đài Bắc[32], thành phố lớn nhất là
Tân Bắc bao quanh Đài Bắc
[33]; tổng nhân khẩu ước khoảng 23,5 triệu người
[33], thành phần chủ yếu là
người Hán và
thổ dân Đài Loan[34].Với cơ sở hiện đại hóa từ thời Nhật Bản cai trị Đài Loan, chính phủ Trung Hoa Dân Quốc sau khi dời đến Đài Loan sử dụng viện trợ của Hoa Kỳ tiến hành một loạt dự án kiến thiết. Đài Loan từ thập niên 1960 trở đi có sự phát triển nhảy vọt về kinh tế-xã hội, tạo nên "kì tích Đài Loan". Đến thập niên 1990, Đài Loan tiến vào hàng ngũ quốc gia phát triển, thu nhập bình quân đầu người và chỉ số phát triển con người nằm ở mức quốc gia tiên tiến
[35]. Đài Loan có ngành chế tạo và khoa học-kỹ thuật tiên tiến vững mạnh, chiếm vị trí hàng đầu trong các lĩnh vực như
chất bán dẫn,
công nghệ thông tin,
truyền thông, điện tử chính xác. Về mậu dịch, chủ yếu thông qua công nghiệp công nghệ cao để thu ngoại tệ, về phát triển kinh tế lấy công nghiệp công nghệ cao và ngành dịch vụ làm trung tâm, và cũng định hướng phát triển
công nghiệp văn hoá và
du lịch[36]. Từ sau khi bãi bỏ giới nghiêm, do các nhân tố tự do hóa và dân chủ hóa trong chính trị, cùng với tranh luận thống nhất và độc lập, và hình thành xã hội công dân, Đài Loan dần thoát ly khỏi quan điểm lịch sử Đại Trung Quốc thời giới nghiêm, phát triển chủ nghĩa đa nguyên văn hóa lấy Đài Loan làm trung tâm
[37][38].