Thái Bình Dương là
đại dương lớn nhất
địa cầu, nó trải dài từ
Bắc Băng Dương ở
phía bắc đến
Nam Băng Dương (hay
châu Nam Cực phụ thuộc định nghĩa) ở
phía nam, bao quanh là
châu Á và
châu Úc ở
phía tây và
châu Mỹ ở
phía đông.Thái Bình Dương có diện tích 165,25 triệu km2 (63,8 triệu dặm2), chiếm 46% diện tích bề mặt vùng nước, bằng khoảng một phần ba tổng diện tích bề mặt
Trái Đất và lớn hơn diện tích của mọi phần đất trên Trái Đất cộng lại.
[1] Đường xích đạo chia Thái Bình Dương thành hai phần "Bắc Thái Bình Dương" và "Nam Thái Bình Dương".
Chiều rộng Đông-Tây lớn nhất của đại dương là ở khoảng vĩ độ 5°B, tại đó nó trải dài 19.800 km (12.300 dặm) từ
Indonesia đến bờ biển
Colombia. Điểm sâu nhất của lớp vỏ Trái Đất nằm trong
rãnh Mariana ở Tây Bắc Thái Bình Dương với độ sâu 10.911 m (35.797 ft).
[2]Mặc dù người châu Á và châu Đại Dương đã du hành trên Thái Bình Dương từ thời tiền sử, vùng Đông Thái Bình Dương mới lần đầu được quan sát bởi người
châu Âu vào đầu thế kỷ XVI khi nhà thám hiểm người Tây Ban Nha
Vasco Núñez de Balboa vượt
eo đất Panama vào năm 1513 và khám phá ra "biển phương Nam" lớn, ông đã đặt tên cho nó là Mar del Sur. Tên gọi hiện tại khởi nguồn từ nhà thám hiểm người Bồ Đào Nha
Ferdinand Magellan với chuyến hành trình vòng quanh thế giới của ông vào năm 1521. Magellan gặp thời tiết thuận lợi trong quãng thời gian di chuyển trên đại dương này, bởi vậy ông đã gọi nó là Mar Pacifico, có nghĩa "biển thái bình" cả trong
tiếng Tây Ban Nha và
Bồ Đào Nha.
[3]