Hoa kiều (
phồn thể: 海外華人;
giản thể: 海外华人;
Hán-Việt: Hải ngoại Hoa nhân;
bính âm: Hǎiwài Huárén/Hǎiwài Zhōngguórén) là những người sinh sống bên ngoài
Trung Hoa lục địa,
Hồng Kông,
Ma Cao nhưng có nguồn gốc Hán. Có khoảng 40 triệu Hoa kiều, hầu hết sống tại vùng
Đông Nam Á là thành phần sắc dân đa số ở
Singapore, thiểu số quan trọng ở
Indonesia,
Philippines,
Thái Lan,
Việt Nam và
Malaysia. Kiều dân người Hoa đến các vùng này vào khoảng giữa
thế kỷ 16-
19, hầu hết xuất phát từ các tỉnh ven biển
Quảng Đông và
Phúc Kiến (nhóm
người Mân Nam), tiếp đó là
Hải Nam. Thuật ngữ "Hoa Kiều" có thể hiểu theo nghĩa rộng hơn là bao gồm tất cả những người có nguồn gốc từ Trung Quốc (Gồm thành phần phi Hán nhân), chẳng hạn như
người Tây Tạng khi lưu vong
[1] hoặc gồm những người chỉ có một phần là người Hoa. Nói chung là dù có phải là người dân tộc Hán đa số của Trung Quốc hay không thì cứ từ
Trung Quốc là Hoa kiều. Gần đây, đích đến di cư của người dân Trung Quốc nhắm về
Bắc Mỹ và
châu Úc, chủ yếu là đến ở
Hoa Kỳ,
Úc,
Canada và
New Zealand.
[2]Hoa kiều khác nhau nhiều về mức độ đồng hoá, tương tác với cộng đồng xung quanh (xem
Phố Tàu) và mối liên hệ với
Trung Quốc. Ở
Thái Lan và
Indonesia, phần lớn Hoa kiều kết hôn và đồng hoá với cộng đồng bản xứ. Ở
Myanmar, người Hoa hiếm khi kết hôn với người bản xứ nhưng lại theo văn hoá Miến Điện, duy trì đặc tính Hoa và Miến. Trái lại, ở
Malaysia,
Việt Nam và
Singapore, Hoa kiều vẫn giữ đặc tính chủng tộc riêng biệt (Tại khu vực
Đông Nam Á). Thường những làn sóng di dân khác nhau dẫn đến hình thành các phân nhóm trong số Hoa kiều, như những di dân cũ và mới ở
Campuchia và
Indonesia. Người Hoa ở các nước Đông Nam Á thường tham gia vào
thương mại và
tài chính. Ở Bắc Mỹ, nhờ các chính sách di trú, Hoa kiều thường có mặt trong các ngành nghề chuyên môn, các nghề có thứ hạng cao trong y khoa và học thuật.