Tây Nhung (
chữ Hán: 西戎;
bính âm: Xīróng) hay còn gọi là
Nhung (戎) là thuật ngữ miệt thị trong
lịch sử Trung Quốc từ thời
nhà Chu để chỉ các
bộ lạc dân tộc ngoài Trung Nguyên cổ đại ở phía tây
Trung Quốc. Đó cũng còn là tên mà người Trung Nguyên gọi một quốc gia phía tây vào thời kỳ
Xuân Thu,
Chiến Quốc.Lý thuyết
vũ trụ quan "Trung Hoa" (Sinocentric) có từ thời
nhà Chu (cỡ 1046–256
TCN) đưa ra khái niệm "trời tròn đất vuông", coi "
thiên hạ" (天下) là bao trùm gồm
Hoa Hạ (華夏) ở tâm là người đã giáo hóa văn minh, và bao quanh là các dân tộc
Tứ Di (man di mọi rợ)
không phải người Trung Quốc, gồm
Đông Di (東夷),
Bắc Địch (北狄), Tây Nhung (西戎), và
Nam Man (南蠻). Các chữ tượng hình chỉ các nhóm này đều có phần biểu thị "sâu bọ thú vật"
[1][2]. Ngày nay
chữ Hán đã lược bỏ phần biểu tượng này đi, nên trong các chữ Hán dẫn ra ở trên chỉ còn có ở chữ Địch (狄).Văn hóa Tây Nhung đã phát hiện ở đất
Cách chân
xẻng, một cái quai bình và một cặp quai bình khác với đặc trưng chính của văn hóa Tây Nhung. Ngoài ra sự xuất hiện của Tây Nhung còn được bộ chính sử
Sử ký ghi chép lại trong thiên
Tần bản kỷ. Đời Chu, vị trí cư trú của Tây Nhung được xác định bao gồm từ
Thanh Hải tới
Thiểm Tây, đời vua nhà Chu thứ 12 là
Chu U Vương vì say mê mỹ nhân
Bao Tự mà phế Thân hậu, chuốc lấy sự giận dữ từ
chư hầu. Cha Thân hậu là vua nước
Thân bất bình, bèn liên hệ với nước
Tằng và hai tộc Khuyển, Nhung bên ngoài kéo vào đánh úp
Cảo Kinh vào năm
771 TCN. Chu U vương không chống nổi quân địch, bị quân Khuyển Nhung đuổi theo giết chết ở núi
Ly Sơn, sự kiện này đánh dấu kết thúc thời kỳ
Tây Chu, bước vào thời kỳ
Xuân Thu.Nhà Chu truy phong cho nước
Tần cai quản khu vực tộc Nhung, có thuyết nói nước Tần thuộc nhóm người Nhung.
Tần Mục Công thường xuyên thảo phạt người Nhung mà dựng nên nghiệp
Bá, sau nhiều lần xung đột với nước Tần, cuối cùng một bộ phận người Nhung bị Tần sáp nhập, phần còn lại có khả năng chạy vào khu vực của người
Hung Nô. Theo giả thuyết về dân tộc và chủng tộc, thì người Nhung thuộc hệ
Tây Tạng hoặc các nhóm dân tộc nói
ngôn ngữ Turk, nhưng không có mấy bằng chứng nào đủ sức thuyết phục.