Triều đại Trung QuốcNghệ thuật Trung QuốcQuý Hán (季漢; 221 - 263)
[2], thường gọi là
Thục Hán (蜀漢)
[3], quốc hiệu chính thức là
Hán[4], miệt xưng
Thục[5][6], là một trong ba quốc gia trong thời
Tam Quốc trong
lịch sử Trung Hoa, thuộc vùng Tây Nam Trung Quốc (khu vực
Tứ Xuyên ngày nay). Kinh đô
trên thực tế của nước Thục là
Thành Đô (vùng phía bắc của nước Thục). Có một số sử gia gộp chung nhà Thục Hán vào nhà Hán, họ coi triều đình này là giai đoạn cuối của
Nhà Hán vì Hoàng đế Thục Hán
Lưu Bị thuộc dòng dõi hoàng tộc. Hai nước còn lại thời Tam Quốc là
Đông Ngô và
Tào Ngụy.Kể từ thời
nhà Đường, nhà Thục Hán được sử sách Trung Quốc coi là sự nối tiếp của
nhà Hán, là triều đại chính thống trong số 3 triều đại của thời Tam quốc, do vậy
Lưu Bị - vua khai quốc của Thục Hán, là hoàng đế duy nhất trong thời Tam quốc được thờ tại
Đế vương miếu (các hoàng đế của
Tào Ngụy,
Đông Ngô không được thờ). Thời Tống, bộ sách
Tư trị thông giám của Tư Mã Quang là bộ sử đầu tiên gọi chính quyền Thục Hán là Hán, tuy nhiên Tư Mã Quang lại lấy Tào Ngụy là chính thống.
[7]