Đông_Ngô
Đông_Ngô

Đông_Ngô

Triều đại Trung Quốc
Nghệ thuật Trung Quốc
Ngô (吳) (229 - 1 tháng 5, 280) sử gọi là Tôn Ngô (孫吳) hay Đông Ngô (東吳) là một trong 3 quốc gia thời Tam Quốc (220-280) trong lịch sử Trung Quốc. Trước đó, nó tồn tại từ 220-222 với tư cách là một vương quốc chư hầu dưới danh nghĩa của Tào Ngụy - quốc gia đối thủ, nhưng sau đó tuyên bố độc lập với Ngụy và trở thành một quốc gia có chủ quyền vào năm 222. Đông Ngô trở thành một đế quốc vào năm 229 sau khi lãnh đạo Tôn Quyền tự xưng là hoàng đế . Tên của quốc gia này được bắt nguồn từ nơi nó tọa lạc - vùng Giang Nam (đồng bằng sông Dương Tử), còn được gọi là "Ngô" trong lịch sử. Nó được các nhà sử học gọi là "Đông Ngô" hoặc "Tôn Ngô" để phân biệt với các quốc gia lịch sử Trung Quốc khác có tên tương tự cũng nằm trong khu vực đó, chẳng hạn như nước Ngô vào Xuân Thu và vương quốc Ngô Việt trong thời kỳ Ngũ đại Thập quốc . Nó được gọi là "Đông Ngô" vì nó chiếm phần lớn miền đông Trung Quốc trong thời Tam Quốc và "Tôn Ngô" vì họ của người lãnh đạo nước này là "Tôn". Trong thời gian tồn tại, thủ đô Đông Ngô ở Kiến Khang (ngày nay là Nam Kinh, Giang Tô ), nhưng cũng có lúc ở Vũ Xương 武昌 ; ngày nay là Ngạc Châu, Hồ Bắc ). [2]

Đông_Ngô

2.558.000[1]
• Tôn Quyền xưng đế tại Vũ Xương, nước Ngô thành lập 229
• 229 - 252 Tôn Quyền (lập quốc)
Thời kỳ Tam Quốc
Ngôn ngữ thông dụng Tiếng Trung
Thủ đô Thành Kiến Nghiệp 265-266
Vũ Xương 229-265, 266-280
Quân chủ  
Tôn giáo chính Nho giáo,Đạo giáo,Phật giáo, tín ngưỡng dân gian Trung Hoa
Vị thế Đế quốc
• Chiến tranh Tấn-Ngô, Tấn diệt Ngô 280
• 264- 280 Tôn Hạo (vong quốc)