S-300 là một loạt các hệ thống
tên lửa đất-đối-không tầm xa
Nga do
Tổng công ty khoa học công nghiệp Almaz sản xuất dựa trên phiên bản S-300P đầu tiên. Hệ thống S-300 đã được phát triển để tăng cường khả năng chống lại
máy bay và
tên lửa hành trình cho Lực lượng Phòng không Xô viết. Các biến thể sau đó được phát triển để đánh chặn cả
tên lửa đạn đạo chiến thuật.Hệ thống S-300 được Liên Xô triển khai lần đầu vào năm 1979 nhằm phòng thủ không trung cho các cơ sở công nghiệp và hành chính lớn, các căn cứ quân sự và kiểm soát không phận chống lại máy bay tấn công của đối phương.Nhà phát triển quản lý dự án của S-300 là công ty Nga Almaz (thuộc sở hữu của chính phủ, viết tắt "KB-1") mà hiện nay đang là một phần của Doanh nghiệp Phòng không "Almaz-Antei". S-300 sử dụng tên lửa do phòng thiết kế MKB "Fakel" (một công ty riêng của chính phủ, viết tắt "OKB-2") phát triển.S-300 cũng có khả năng tiêu diệt các mục tiêu
máy bay tàng hình có diện tích bộc lộ radar nhỏ cỡ 0,02 m2.
Ra-đa phát hiện mục tiêu của nó có khả năng phát hiện đến 100 mục tiêu và bám sát chặt 6 trong số đó.[
cần dẫn nguồn].Thời gian triển khai S-300 là 5
phút. Một phiên bản phát triển của hệ thống S-300 là
S-400, đi vào phục vụ vào năm 2004.Tháng 2 năm 2010, Nga thông báo tiếp tục sáng kiến bán các hệ thống S-300 cho
Iran, nước vốn sợ một cuộc không kích bằng
máy bay tàng hình của
Mỹ-
Israel vào cơ sở hạt nhân của họ. Các nhà phân tích cho rằng nó có thể được trang bị với cùng loại radar
chống tàng hình được cho là đã được sử dụng trên loại S-400.
[1]