Thiếp Mộc Nhi (
tiếng Ba Tư: تیمور Timūr,
Chagatai: Temür,
tiếng Uzbek: Temur,
chữ Hán: 帖木儿; 8 tháng 4 năm 1336— 18 tháng 2 năm 1405), còn được biết đến trong sử sách với tên gọi
Tamerlane[2] (
tiếng Ba Tư: تيمور لنگ Timūr(-e) Lang, "Timur Què"), là nhà vua, nhà cầm quân người
Đột Quyết – Mông Cổ và là người sáng lập ra
triều đại Thiếp Mộc Nhi ở
Ba Tư và
Trung Á.
[3]Được sinh ra trong liên minh Ba Lỗ ở vùng Transoxiana vào ngày 8 tháng 4 năm 1336, Thiếp Mộc Nhi giành lấy quyền kiểm soát ở miền tây
Hãn quốc Sát Hợp Đài vào năm 1370. Từ cơ sở này, ông đã ra sức bành trướng, xâm lược nhiều nơi ở Tây, Nam và Trung Á, vùng
Kavkaz và miền nam nước Nga, và ông đã trở thành vị vua Hồi giáo hùng mạnh nhất sau khi đánh bại quân đội
nhà Mamluk của Ai Cập và Syria, chinh phạt
đế quốc Ottoman và làm
Hồi quốc Delhi suy kiệt. Từ những cuộc chinh phạt này, ông đã thành lập nên
Đế quốc Timur.Thiếp Mộc Nhi được xem như là một trong những nhà chinh phạt du mục lớn cuối cùng từ
thảo nguyên Á-Âu và đế chế của ông đã đánh dấu cho sự trỗi dậy của những đế quốc "thuốc súng" trong những năm thuộc thế kỷ 16 và 17. Theo ý kiển của
John Joseph Saunders, Thiếp Mộc Nhi vốn là một người đã Ba Tư hoá chứ không phải là dân du mục. Ông là hậu duệ của
Thiết Mộc Chân tức là Thành Cát Tư Hãn, nhánh của dòng Sát Hợp Đài.