Samarkand (
tiếng Uzbek:
Samarqand;
tiếng Tajik: Самарқанд;
tiếng Ba Tư: سمرقند;
tiếng Nga: Самарканд) là thành phố lớn thứ hai của
Uzbekistan và là thủ phủ của
tỉnh Samarqand, cách thủ đô
Tashkent khoảng 350 km. Đây là một thành phố du lịch nổi tiếng ở khu vực
Trung Á.Samarkand là một trong những thành phố có người sống lâu đời nhất ở Trung Á. Có bằng chứng về những hoạt động của con
người trong khu vực hiện nay của thành phố từ
thời kỳ đồ đá cũ, mặc dù không có bằng chứng cụ thể về thời điểm chính xác Samarkand được thành lập; một số giả thuyết cho rằng nó được thành lập giữa thế kỷ 8 và 7 trước Công nguyên. Trở nên thịnh vượng từ vị trí của nó trên
con đường tơ lụa giữa
Trung Quốc và
Địa Trung Hải, đã có thời điểm Samarkand là một trong những thành phố lớn nhất ở Trung Á.Vào thời kỳ
đế chế Achaemenes của
Ba Tư, thành phố là thủ phủ của
Sogdiana. Thành phố đã được
Alexander Đại đế chiếm vào năm 329 trước Công nguyên, khi nó được gọi bằng tên
tiếng Hy Lạp là Marakanda. Thành phố được cai trị bởi một loạt các nhà chính trị ở
Iran và
Thổ Nhĩ Kỳ cho đến khi
người Mông Cổ dưới quyền
Thành Cát Tư Hãn chinh phục Samarkand vào năm
1220. Thành phố được ghi nhận là một trung tâm
Hồi giáo cho nghiên cứu học thuật. Vào
thế kỷ 14, nó trở thành kinh đô của đế chế
Thiếp Mộc Nhi (Tamerlane) và cũng là địa điểm của lăng mộ ông (
Gur-e Amir). Nhà thờ Hồi giáo
Bibi-Khanym (một bản sao hiện đại) vẫn là một trong những địa danh nổi tiếng nhất của thành phốĐây là cố đô của Uzbekistan, có lịch sử gần 3000 năm, trước đây từng là nơi sinh sống của các đoàn
du mục và các
thổ dân. Thành phố đầy ắp các cung điện, thánh đường, lăng tẩm với những tòa tháp cao vút với các mái vòm lớn, hầu như đều có điểm nhấn là màu xanh trời và hàng trăm năm tuổi.
[1] Năm
2001,
UNESCO đã thêm thành phố 2,750 năm tuổi này vào danh sách
di sản thế giới với tên Samarkand – các giao lộ văn hóa.