Quy (hay
rùa) là một trong 4 linh vật của
tứ linh theo
tín ngưỡng dân gian Việt Nam. Nó đã xuất hiện trong truyện
cổ tích từ thời
An Dương Vương, nhiều nhà nghiên cứu cho rằng đó là bóng dáng của
thần Visnou, một tối thượng thần của đạo
Bà la môn. Trong tạo hình, người ta bắt đầu thấy Quy từ năm
1126 trong tư cách đội bia ở
chùa Linh Ứng,
Thanh Hóa, từ đó tồn tại thường xuyên dưới hình thức đội bia; mãi đến tận
thế kỷ 15 mới thấy đội
hạc (hình chạm khắc trên bia
chùa Láng,
Hà Nội).Ở lĩnh vực
tâm linh,
người Việt coi Quy là vật hợp bởi cả
âm lẫn
dương: bụng phẳng tượng trưng cho
đất (âm), mai khum tượng trưng cho
trời (dương). Hình tượng rùa đội bia tượng trưng cho hạnh phúc, phát triển và sự chịu đựng. Đó là quan niệm dân gian. Đến khi đạo đức
Nho giáo nhìn Quy theo nghĩa xấu, coi là
âm vật của đàn bà nên đời
Gia Long,
Minh Mạng,
Thiệu Trị không còn thấy bóng dáng rùa trên các mảng chạm khắc. Ở bia
Văn miếu Huế thì Quy bị làm dày lên gấp đôi để tránh hình tượng gán ghép này. Trong quan niệm dân gian
đất Bắc, Quy là cao quý, nhiều khi nó là chủ nguồn
nước (rùa phun nước thiêng), là một linh vật của
đất Phật.