Bồn địa Qaidam, cũng viết là
Tsaidam (từ
tiếng Mông Cổ: Цайдам, "dầm muối" hay "thung lũng rộng";
giản thể: 柴达木盆地;
phồn thể: 柴達木盆地;
bính âm: Cháidámù Péndì, Sài/Trại Đạt Mộc bồn địa) là một
vùng lõm cực độ chiếm phần lớn Châu tự trị dân tộc Mông Cổ và dân tộc Tạng
Hải Tây tại tỉnh
Thanh Hải,
Trung Quốc. Bồn địa có diện tích xấp xỉ 120.000 km2, một phần tư trong đó bị bao phủ bởi các hồ nước mặn và
hồ khô cạn.
[1] Khoảng 35.000 km², hay một phần ba diện tích bồn địa là hoang mạc, được gọi là
Sa mạc bồn địa Sài Đạt Mộc (柴达木盆地沙漠).Bồn địa Qaidam tạo thành một thềm lục địa ở phía đông bắc
cao nguyên Thanh-Tạng. Cao nguyên Thanh Tạng cao 14.000 foot (4.300 m) trên mực nước biển, Qaidam là khoảng 10.000 foot (3.000 m) và
Cam Túc ở phía bắc là từ 3.000 đến 4.000 foot (910 đến 1.220 m). Một dải nước thấp phân chia bồn địa Qaidam với
hồ Thanh Hải ở phía đông.Về mặt
sơn văn học, bồn địa Qaidam Basin là một khu vực tương đối thấp ở phần đông bắc của
cao nguyên Thanh-Tạng.
[2]Qaidam là một bồn địa gian sơn, nghĩa là được các dãy núi bao quanh tất cả ccs mặt.
[2]Ở phía nam,
dãy núi Côn Lôn phân tách bồn địa với các phần trung tâm cao hơn của cao nguyên Thang Tạng. Ở phía bắc, một số dãy núi thấp phân tách bồn địa với các cao nguyên khác cao hơn, song đó nổi tiếng nhất là
Kỳ Liên Sơn; hay còn gọi là Nam Sơn. Ở tây bắc, dãy
Altyn-Tagh tách bồn địa Qaidam với
sa mạc Kumtagh ở đông nam
Tân Cương.