Vương_quốc_Hồi_giáo_Delhi
Vương_quốc_Hồi_giáo_Delhi

Vương_quốc_Hồi_giáo_Delhi





Vương quốc Hồi giáo Delhi (tiếng Urdu:دلی سلطنت), hay Vương quốc Hồi giáo e Hind (tiếng Urdu: سلطنتِ هند) / Vương quốc Hồi giáo e Dilli (tiếng Urdu: سلطنتِ دلی) là các triều đại Hồi giáo đã trị vì Ấn Độ từ năm 1206 đến năm 1526 sau Công nguyên. Nhiều triều đại Thổ Nhĩ Kỳ và Afghanistan đã trị vì từ Delhi: nhà Mamluk (1206–90), nhà Khilji (1290-1320), nhà Tughlaq (1320-1413), nhà Sayyid (1414-51), và nhà Lodhi (1451-1526). Vào năm 1526, Vương quốc Hồi giáo Delhi đã bị đế quốc Môgôn thôn tín.Trong một phần tư cuối của thế kỷ 12, Muhammad Ghori đã xâm chiếm đồng bằng sông Ấn-Hằng, tiếp sau đó là Ghazni, Multan, Sindh, Lahore, và Delhi. Qutb-ud-din Aibak, một trong những tướng của ông đã tự xưng là Sultan của Delhi và thiết lập triều đại đầu tiên của Vương quốc Hồi giáo Delhi, triều đại Mamluk (mamluk có nghĩa là "nô lệ sinh ra ở gia đình bố mẹ tự do") sau khi Ghori mất năm 1206.

Vương_quốc_Hồi_giáo_Delhi

• Independence[3] 1206
• 1517–1526 Ibrahim Lodi (last)
Thời kỳ Trung cổ
Ngôn ngữ thông dụng tiếng Ba Tư (chính thức),[1] Tiếng Hindi-Urdu (kể từ 1451)[2]
Hiện nay là một phần của  Afghanistan
 Bangladesh
 Ấn Độ
 Pakistan
Thủ đô Delhi (1206–1210)
Badayun (1210–1214)
Delhi (1214–1327)
Daulatabad (1327–1334)
Delhi (1334–1506)
Agra (1506–1526)
Chính phủ Sultanate
Tôn giáo chính hồi giáo Sunni
Sultan  
• Giải thể 1526
• 1206–1210 Qutb-ud-din Aibak (first)