Chiến tranh Krym (
tiếng Nga: Крымская война hoặc Восточная война, chuyển tự: Krymskaja wojna hoặc Wostotschnaja wojna, tiếng Anh: Crimean War) bắt đầu từ năm
1853 và chấm dứt năm
1856, giữa hai lực lượng quân sự
châu Âu, phe đồng minh gồm
Đế quốc Pháp,
Đế quốc Anh,
Đế quốc Ottoman và
Vương quốc Sardegna chống lại
Đế quốc Nga. Cuộc chiến tranh này còn được người đương thời gọi là
Chiến tranh nước Nga.
[11] Phần lớn các trận chiến xảy ra trên
bán đảo Krym, những trận nhỏ hơn tại miền tây
Thổ Nhĩ Kỳ và vùng
biển Baltic. Một trong những lý do gây ra cuộc chiến là việc chính phủ
Nga hoàng bảo hộ cho các thần dân
Chính Thống giáo nằm dưới ách thống trị của Đế quốc Ottoman.
[12] Cuộc chiến tranh tàn khốc này mở đầu với việc Thổ Nhĩ Kỳ tuyên chiến với Nga vào năm 1853, với trận đánh tại
Oltenitza cùng năm đó, khi một cuộc tiến công của quân Nga bị quân Thổ Nhĩ Kỳ đập tan. Nhưng sau đó, trong trận
thủy chiến Sinope hải quân Nga đánh bại hải quân Thổ Nhĩ Kỳ. Tuy nhiên, quân Thổ Nhĩ Kỳ cũng chọc thủng được vòng vây của quân Nga ở
Silistria. Sau đó Anh và Pháp lần lượt tuyên chiến với Nga.
[13][14][15]Chiến tranh vùng Krym được xem là chiến tranh hiện đại đầu tiên trong lịch sử, trong đó kỹ thuật quân sự có phần tân tiến hơn những cuộc chiến tranh trước và thay đổi hình thức của các cuộc chiến tranh sau đó
[16]. Cuộc công kích anh dũng của Tiểu Lữ đoàn Anh Quốc nhằm vào quân Nga vào năm
1854 tuy thất bại, nhưng trở thành biểu tượng của tinh thần trách nhiệm cũng như kỷ cương cao.
[11] Cuộc đấu tranh bảo vệ
Sevastopol (
1855) của quân Nga trước liên quân Anh - Thổ - pháp cũng vậy, tuy là thất bại của Quân đội Nga nhưng được xem là một chiến thắng về tinh thần của họ.
[17] Vào năm
1856, các nước Anh, Pháp, Thổ Nhĩ Kỳ và Sardinia đã giành được chiến thắng.
[15] Quân đội Nga - đội quân tinh nhuệ nhất của
châu Âu trong con mắt của Nga hoàng
Nikolai I - đã đại bại.
[12] Nước Nga bị mất chủ quyền ở biển Đen - một thành quả của
Nữ hoàng Ekaterina II Đại Đế.
[18]