Vương_Diên_Chính

Vương Diên Chính (tiếng Trung: 王延政; bính âm: Wáng Yánzhèng) (m. 951?[3][4]), còn gọi theo niên hiệuThiên Đức Đế (天德帝), gọi theo thụy hiệu là Phúc Cung Ý Vương (福恭懿王), hay Phú Sa Vương (富沙王) vào thời Mân, là quân chủ cuối cùng của nước Mân thời Ngũ Đại Thập Quốc. Năm 943, khi đang giao tranh với Vương Diên Hy trong nội chiến, Vương Diên Chính xưng là hoàng đế của nước Ân với căn cứ tại Kiến châu[c 1]. Sau khi tướng Chu Văn Tiến giết Vương Diên Hy, rồi bản thân Chu Văn Tiến lại bị ám sát, Vương Diên Chính tuyên bố tước hiệu hoàng đế của Mân. Thời gian ông trị vì tổng cộng kéo dài chưa đến ba năm, kết thúc khi nước láng giềng Nam Đường đem quân xâm chiếm và buộc ông phải đầu hàng.