Triều đại Trung QuốcNghệ thuật Trung QuốcNgũ Đại Thập Quốc (
giản thể: 五代十国;
phồn thể: 五代十國;
bính âm: Wǔdài Shíguó, 907-979) là một thời kỳ trong
lịch sử Trung Quốc, bắt đầu từ khi
triều Đường diệt vong, kéo dài đến khi
triều Tống thống nhất
Trung Quốc bản thổ. Thời kỳ này phân thành
Ngũ Đại (907-960) cùng
Thập Quốc (907-979).Về bản chất, Ngũ Đại Thập Quốc là sự tiếp nối của tình trạng
phiên trấn cát cứ dưới triều Đường và tình hình chính trị hậu kỳ của triều Đường. Sau khi triều Đường diệt vong, phiên trấn các nơi tự lập quốc, trong đó tại khu vực
Hoa Bắc, các quốc gia phiên trấn lực mạnh được gọi là Ngũ Đại, trong đó có các chính quyền do tộc
Sa Đà kiến lập. Năm nước này mặc dù có thực lực lớn mạnh, song vẫn không có khả năng khống chế toàn bộ Trung Quốc bản thổ, chỉ là triều đình theo kiểu phiên trấn. Ở các phương khác cũng có một vài chính quyền phiên trấn xưng đế, một vài chính quyền phụng Ngũ Đại làm tông chủ quốc, trong đó có mười nước với thời gian tồn tại tương đối lâu dài, quốc lực khá mạnh, gọi chung là "Thập Quốc". Trong thời kỳ này, thường phát sinh tình huống phản biến đoạt vị, dẫn đến chiến loạn không ngừng nghỉ, những người thống trị phần nhiều là trọng võ khinh văn. Trong bối cảnh Trung Quốc có nội loạn, Khiết Đan Quốc có cơ hội xâm lấn phương Nam,
Liêu Quốc được kiến lập.
[tham 1]Ngũ Đại Thập Quốc là một thời kỳ trọng yếu trong lịch sử Trung Quốc, trong giai đoạn này
Hà Tây và
Tĩnh Hải quân dần dần "ly tâm", Tĩnh Hải quân (
miền Bắc Việt Nam) cuối cùng thoát khỏi sự kiểm soát của các triều đình Trung Quốc để tái lập một quốc gia độc lập.