Tề_Cảnh_công

Tề Cảnh công (chữ Hán: 齊景公, bính âm: Qí Jǐng Gōng; cai trị: 547 TCN490 TCN[1][2][3]), họ Khương (姜) hay (呂), tên thật là Chử Cữu (杵臼), là vị quốc quân thứ 26 của nước Tề - chư hầu nhà Chu trong lịch sử Trung Quốc.Tề Cảnh công được lập lên ngôi sau nhiều cuộc biến loạn trong công thất Tề quốc. Sau những năm đầu mà thực quyền nằm cả trong tay hai quyền thần Khánh PhongThôi Trữ, ông nhận được sự tôn phò của các họ đại phu mà nắm lại thực quyền[1]. Trong gần 60 năm trị vì của mình, ông trọng dụng các danh thần võ tướng như Án AnhTư Mã Nhương Thư, thi hành chính sách khoan chánh an dân, đề cao uy thế với nước ngoài, đưa Tề quốc vào một thời kỳ thái bình và thịnh vượng. Ông được liệt vào hàng những vị quân chủ hùng mạnh nhất thời Xuân Thu, dù không đạt đến thành công như tiên tổ Tề Hoàn công ngày trước. Tuy nhiên đến những năm cuối cùng, Cảnh công sa vào việc chiến tranh với các nước, và không thể ngăn chặn được sự lớn mạnh của Trần thị, khiến cơ nghiệp họ Khương dần bị suy sụp. Sau cái chết của Cảnh công, Trần thị vươn lên đoạt lấy chính quyền, và hơn 100 năm sau đã thay thế Khương thị làm chủ nước Tề[4].

Tề_Cảnh_công

Kế nhiệm Tề An Nhũ Tử
Tước vị Tề hầu
Thân mẫu Mục Mạnh Cơ - con gái Thúc Tôn thị Nước Lỗ
Chính quyền Khương thị hay Lã thị
Tên thậtThụy hiệu
Tên thật
Khương Chử Cữu (姜杵臼)
Lã Chử Cữu (呂杵臼)
Thụy hiệu
Cảnh công (景公)
Tiền nhiệm Tề Trang công
Thê thiếp Yển Cơ
Dực Tự
Nữ quý tộc nước Yến
Hậu duệHậu duệ
Hậu duệ
Con trai của Yển cơ
Khương Sừ
Tề Điệu công
Khương Gia
Khương Câu
Khương Kiềm
Trinh Khương (lấy Sở Chiêu vương)
Tề An Nhũ Tử
Thiếu Khương (lấy Thái tử Ba của Ngô)
Trị vì 547 TCN490 TCN
Mất 490 TCN
Lâm Tri, Trung Quốc
Thân phụ Tề Linh công