Trần_Tuyên_Đế
Trần_Tuyên_Đế

Trần_Tuyên_Đế

Trần Tuyên Đế (chữ Hán: 陳宣帝, 530582), tên húy là Trần Húc (giản thể: 陈顼; phồn thể: 陳頊; bính âm: Chén Xù), hay Trần Đàm Húc (陳曇頊)[1], tên tự Thiệu Thế (紹世), tiểu tự Sư Lợi (師利), là một hoàng đế của triều Trần thời Nam-Bắc triều trong lịch sử Trung Quốc. Ông đoạt lấy hoàng vị từ chất tôn Trần Bá Tông vào năm 569 và sau đó cai trị quốc gia trong 13 năm. Ông được đánh giá là một vị quân chủ tài năng và mẫn cán, từng tiến đánh sang Bắc Tề. Sau khi Bắc Tề bị Bắc Chu thôn tính vào năm 577, Nam triều Trần bị dồn vào thế bất lợi, và để mất các lợi ích từng giành được từ Bắc Tề trước đó. Trần Tuyên Đế qua đời vào năm 582, trao lại quốc gia cho nhi tử bất tài Trần Thúc Bảo, và đến năm 589, Nam triều Trần đã bị triều Tùy tiêu diệt.

Trần_Tuyên_Đế

Tên đầy đủNiên hiệuThụy hiệuMiếu hiệu
Tên đầy đủ
Trần Húc (陳頊)
Niên hiệu
Thái Kiến (太建): 569-582
Thụy hiệu
Hiếu Tuyên Hoàng đế (孝宣皇帝)
Miếu hiệu
Cao Tông (高宗)
Kế nhiệm Trần Thúc Bảo
Thân mẫu ?
Tiền nhiệm Trần Bá Tông
Thê thiếp Xem văn bản
Sinh 530
Mất 582
Hoàng tộc Nam Trần
Hậu duệ Xem văn bản
An táng Hiển Ninh lăng (顯寧陵)
Tại vị 568 - 582
Thân phụ Trần Đạo Đàm (陳道譚)