Trung_Nguyên
Trung_Nguyên

Trung_Nguyên

Trung Nguyên (tiếng Trung: 中原; bính âm: Zhōngyuán) là một khái niệm địa lý, đề cập đến khu vực trung và hạ lưu Hoàng Hà(Đồng bằng Hoa Bắc) với trung tâm là tỉnh Hà Nam, là nơi phát nguyên của nền văn minh Trung Hoa, được dân tộc Hoa Hạ(Tổ tiên người Hán) xem như trung tâm của Thiên hạ.[1] Cổ nhân cũng thường dùng các từ như "Trung Quốc", "Trung Thổ", "Trung Châu" với ý nghĩa tương tự như Trung Nguyên.[2] Người ta thường cho rằng Trung Nguyên là khu vực tập trung các bộ lạc Hoa Hạ, trung tâm là Dữ Châu. Với sự hợp nhất của dân tộc Hoa Hạ, văn hóa Hoa Hạ hay văn hóa Chu được phát triển và truyền bá ra các khu vực khác. Cư trú tại trung và hạ du của Hoàng Hà, dân tộc Hoa Hạ với nền văn hóa tiên tiến tự coi mình là văn minh, tự gọi là Trung Quốc để phân biệt với Tứ di. Với sự truyền bá của văn hóa Hoa Hạ, nhiều địch thủ man di ở vùng ngoại vi cũng được tích hợp vào văn hóa Trung Nguyên.