Thanh Thế Tổ[nb 1] (
chữ Hán: 清世祖;
15 tháng 3 năm
1638 –
5 tháng 2 năm
1661), Hãn hiệu
Ngạch Da Nhĩ Trát Tát Khắc Hãn (额耶尔札萨克汗), họ
Ái Tân Giác La, húy
Phúc Lâm[5], là
Hoàng đế thứ ba và đầu tiên của
nhà Thanh cai trị
Trung Quốc sau khi
Đại Thanh nhập quan, từ năm 1644 đến năm 1661. Ông có
niên hiệu là
Thuận Trị (顺治), nên thường được gọi là
Thuận Trị Đế (顺治帝). Sau khi
Thanh Thái Tông Hoàng Thái Cực băng hà, Hội đồng
Nghị chính Vương đại thần đã đề cử ông lên ngôi đại thống kế vị vào tháng 9 năm 1643, lúc đó ông mới có 6 tuổi, và cử ra trong Tông thất hai người đồng Nhiếp chính: Duệ Thân vương
Đa Nhĩ Cổn (
1612 –
1650), Hoàng thập tứ tử của
Thanh Thái Tổ Nỗ Nhĩ Cáp Xích, cùng Trịnh Thân vương
Tế Nhĩ Cáp Lãng (
1599 –
1655), cháu trong họ của Nỗ Nhĩ Cáp Xích.Từ năm 1643 đến năm 1650, quyền lực chính trị phần lớn nằm trong tay Đa Nhĩ Cổn. Dưới sự lãnh đạo của ông, Đại Thanh đã công chiếm đại bộ phận lãnh thổ của
nhà Minh (
1368 –
1644) cũ, buộc
chính quyền nhà Nam Minh phải chạy sâu xuống các tỉnh phía nam, thiết lập nền thống trị của người Mãn Châu trên khắp lãnh thổ Trung Quốc bằng những chính sách gây mất lòng người như "lệnh cắt tóc" ("Thế phát lệnh", 薙髮令) năm
1645, buộc tất cả nam giới người Hán phải cạo nửa đầu và thắt phần tóc còn lại thành
tóc đuôi sam theo phong tục của
người Mãn Châu. Sau khi Đa Nhĩ Cổn qua đời vào cuối năm 1650, Hoàng đế đích thân chấp chính. Ông làm việc nỗ lực và gặt hái được thành công bước đầu trong việc chống nạn
tham nhũng và hạn chế quyền lực của giới quý tộc Mãn Châu.Những năm 1650, Thuận Trị phải đối mặt với sự hồi phục của lực lượng
phản Thanh phục Minh, nhưng đến năm 1661 nhà Thanh đã đánh bại những đối thủ cuối cùng là di thần nhà Nam Minh
Trịnh Thành Công (1624 – 1662) và
Vĩnh Lịch Đế Chu Do Lang (1623 – 1662), sang năm sau Trịnh Thành Công mất tại Đài Loan còn Vĩnh Lịch Đế bị quân Thanh bắt và hành hình. Thuận Trị Hoàng đế băng hà năm 24 tuổi vì
bệnh đậu mùa, một bệnh truyền nhiễm không có thuốc chứa vào thời đó. Người kế vị ông, Hoàng tam tử Huyền Diệp, đã sống sót qua căn bệnh đó và cai trị Trung Quốc trong 61 năm tiếp theo với
niên hiệu Khang Hi, tức
Thanh Thánh Tổ Khang Hi Hoàng đế.Bởi vì những sử liệu ghi lại về thời Thuận Trị ít hơn những giai đoạn sau, nên 18 năm trị vì của ông tương đối ít được biết đến trong lịch sử nhà Thanh.