Sao Kim hay
Kim tinh (
chữ Hán: 金星), còn gọi là
sao Thái Bạch (太白),
Thái Bạch Kim tinh (太白金星), là
hành tinh thứ hai trong
hệ Mặt Trời, tự quay quanh nó với chu kỳ 224,7 ngày
Trái Đất.
[7] Xếp sau
Mặt Trăng, nó là thiên thể tự nhiên sáng nhất trong bầu trời tối, với
cấp sao biểu kiến bằng −4.6, đủ sáng để tạo nên bóng trên mặt nước.
[12] Bởi vì Sao Kim là hành tinh phía trong tính từ Trái Đất, nó không bao giờ xuất hiện trên bầu trời mà quá xa Mặt Trời: góc
ly giác đạt cực đại bằng 47,8°. Sao Kim đạt độ sáng lớn nhất ngay sát thời điểm hoàng hôn hoặc bình minh, do vậy mà
dân gian còn gọi là
sao Hôm, khi hành tinh này mọc lên lúc
hoàng hôn, và
sao Mai, khi hành tinh này mọc lên lúc
bình minh.Sao Kim được xếp vào nhóm
hành tinh đất đá và đôi khi người ta còn coi nó là "hành tinh chị em" với Trái Đất do kích cỡ, gia tốc hấp dẫn, tham số quỹ đạo gần giống với Trái Đất. Tuy nhiên, người ta đã chỉ ra rằng nó rất khác Trái Đất trên những mặt khác. Sao Kim bị bao bọc bởi lớp mây dày có tính phản xạ cao chứa
axít sunfuric[13], và khiến chúng ta không thể quan sát bề mặt của nó dưới bước sóng
ánh sáng khả kiến. Mật độ không khí trong
khí quyển của nó lớn nhất trong số bốn hành tinh đất đá, thành phần chủ yếu là
cacbon điôxít.
Áp suất khí quyển tại bề mặt hành tinh cao gấp 92 lần so với của Trái Đất. Với nhiệt độ bề mặt trung bình bằng 735 K (462 °C), Sao Kim là hành tinh nóng nhất trong
Hệ Mặt Trời. Nó không có
chu trình cacbon để đưa cacbon trở lại đá và đất trên bề mặt, do vậy không thể có một tổ chức sống hữu cơ nào có thể hấp thụ nó trong
sinh khối. Một số nhà khoa học từng cho rằng Sao Kim đã có những
đại dương trong quá khứ,
[14] nhưng đã bốc hơi khi nhiệt độ hành tinh tăng lên do
hiệu ứng nhà kính mất kiểm soát.
[15] Nước có thể đã bị
quang ly, và bởi vì không có
từ quyển hành tinh,
hiđrô tự do có thể thoát vào
vũ trụ bởi tác động của
gió Mặt Trời.
[16] Toàn bộ bề mặt của Sao Kim là một hoang mạc khô cằn với đá và bụi và có lẽ vẫn còn
núi lửa hoạt động trên hành tinh này.