Minh_Mục_Tông
Minh_Mục_Tông

Minh_Mục_Tông

Minh Mục Tông (chữ Hán: 明穆宗, 4 tháng 3, 1537 - 5 tháng 7, 1572), là Hoàng đế thứ 13 của nhà Minh trong lịch sử Trung Quốc, trị vì từ năm 1567 đến năm 1572, tổng cộng 6 năm. Trong suốt thời gian trị vì, ông chỉ dùng niên hiệu Long Khánh (隆慶), nên thường được gọi là Long Khánh Đế (隆慶帝)Tuy chỉ trị vì trong 6 năm, nhưng Long Khánh Đế được xem là một trong những Hoàng đế thông thoáng nhất triều Minh. Thời kỳ của ông tiếp tục thiết lập trật tự xã hội ổn định, kinh tế phát triển hưng khởi, tiếp nối thành tựu từ thời Gia Tĩnh trung hưng, vì thế sử sách xưng gọi Long Khánh tân chính (隆慶新政).

Minh_Mục_Tông

Thân mẫu Hiếu Khác hoàng hậu
Kế nhiệm Minh Thần Tông
Tên đầy đủNiên hiệuThụy hiệuMiếu hiệu
Tên đầy đủ
Chu Tái Kỵ (朱載坖)
Niên hiệu
Long Khánh (隆慶)
Thụy hiệu
Khế Thiên Long Đạo Uyên Ý Khoan Nhân Hiển Văn Quang Vũ Thuần Đức Hoằng Hiếu Trang hoàng đế
(契天隆道淵懿寬仁顯文光武純德弘孝莊皇帝)
Miếu hiệu
Mục Tông (穆宗)
Tiền nhiệm Minh Thế Tông
Triều đại Nhà Minh
Trị vì 4 tháng 2 năm 15675 tháng 7 năm 1572
(&0000000000000005.0000005 năm, &0000000000000152.000000152 ngày)
Sinh (1537-03-04)4 tháng 3, 1537
Mất 5 tháng 7 năm 1572(1572-07-05) (35 tuổi) [1]
Tử Cấm Thành, Bắc Kinh
An táng Chiêu lăng (昭陵), Thập Tam Lăng
Thân phụ Minh Thế Tông