Lực lượng Viễn chinh Anh (British Expeditionary Force) hay
BEF là một lực lượng được gửi tới
Mặt trận phía Tây trong cuộc
Chiến tranh thế giới thứ nhất. Khởi điểm của kế hoạch thành lập
lực lượng viễn chinh Anh là
cuộc cải cách Haldane của
Quân đội Anh do
Bộ trưởng Chiến tranh Richard Haldane đề xướng sau cuộc
Chiến tranh Boer lần thứ hai (1899–1902).
[1]Thuật ngữ "Lực lượng Viễn chinh Anh" thường chỉ được dùng để chỉ các lực lượng có mặt tại
Tây Âu trước khi
trận Ypres lần thứ nhất kết thúc vào ngày
22 tháng 11 năm
1914. Cuối năm 1914—sau các trận đánh tại
Mons,
Le Cateau,
Marne,
Aisne và
Ypres—
quân đội chính quy cũ của Anh đã bị hủy diệt, dù họ đã ngăn được bước tiến của quân
Đức.
[2] Một điểm kết thúc khác có thể đặt cho BEF là ngày
26 tháng 12 năm 1914, khi đội quân này được chia làm
Tập đoàn quân số 1 và
Tập đoàn quân số 2 (trong giai đoạn sau của cuộc chiến còn có thêm các
Tập đoàn quân số 3,
4 và
5). B.E.F. vẫn là tên chính thức của Quân đội Anh tại Pháp và
Flanders trong suốt Chiến tranh thế giới thứ nhất.Tương truyền,
Đức hoàng Wilhelm II,
người nổi tiếng với thái độ xem nhẹ BEF, đã ban nhật lệnh cho quân đội mình "triệt tiêu...bọn Anh xảo trá và đè bẹp cái đội quân nhỏ bé tầm phào của
Tướng French" vào ngày
19 tháng 8 năm
1914. Do đó, trong những năm sau, những người sống sót của quân đội chính quy cũ tự đặt cho mình cái tên là "Những tên tầm phào già" (The Old Contemptibles). Bằng chứng về một mệnh lệnh như vậy do
Đức hoàng ban bố chưa hề được tìm ra. Nó có lẽ là tuyên truyền sáng tạo của người Anh, nhưng thường được kẻ đến như một sự thật.