Lưu_Tống_Thuận_Đế

Lưu Tống Thuận Đế (chữ Hán: 劉宋順帝; 467–479), tên húy là Lưu Chuẩn (giản thể: 刘准; phồn thể: 劉準; bính âm: Liú Zhǔn), tên tự Trọng Mưu (仲謀), biệt danh Trí Quan (智觀), là một hoàng đế của triều Lưu Tống trong lịch sử Trung Quốc. Ông trở thành hoàng đế vào năm 477 sau khi vị hoàng huynh hung bạo Hậu Phế Đế bị hầu cận ám sát theo sự xúi giục của tướng Tiêu Đạo Thành. Tuy vậy, Thuận Đế chỉ là con rối trong tay Tiêu trong suốt hai năm trị vì. Năm 479, Tiêu Đạo Thành đã buộc Thuận Đế phải nhường ngôi cho ông ta, kết thúc triều Lưu Tống và khởi đầu triều Nam Tề. Cũng trong năm đó, cựu hoàng đã bị các binh sĩ giám thị sát hại, hoàng tộc Lưu Tống sau cũng bị tàn sát.

Lưu_Tống_Thuận_Đế

Kế nhiệm Triều đại sụp đổ
Nam Tề Cao Đế
Thân mẫu Chiêu hoa Trần Pháp Dung (陳法容)
Tên thậtNiên hiệuThụy hiệu
Tên thật
Lưu Chuẩn (劉準)
Niên hiệu
Thăng Minh (昇明) 477-479
Thụy hiệu
Thuận Hoàng đế (順皇帝)
Hoàng hậu Tạ Phạm Cảnh (謝梵境), lập năm 478
Tiền nhiệm Lưu Tống Hậu Phế Đế
Triều đại Lưu Tống (劉宋)
Trị vì 5 tháng 8 năm 47727 tháng 5 năm 479
(&0000000000000001.0000001 năm, &0000000000000295.000000295 ngày)
Sinh (469-08-08)8 tháng 8, 469
Mất 23 tháng 6, 479(479-06-23) (9 tuổi)
An táng Toại Ninh lăng (遂寧陵)
Thân phụ Lưu Tống Minh Đế