Ba Đồ Lỗ (
tiếng Mãn Châu:
, phiên âm: Baturu,
chữ Hán: 巴图鲁) là một danh hiệu vinh dự của
người Mãn Châu vào thời
nhà Thanh trong
lịch sử Trung Quốc. Ba Đồ Lỗ là danh hiệu dành cho những
tướng lĩnh và những
binh sĩ chiến đấu dũng cảm, can trường và thiện chiến trong
chiến trường hay trong những trận đánh, các cuộc
đọ sức.Trong tiếng Mãn Châu, Ba Đồ Lỗ có nghĩa là
Dũng sĩ hay Dũng sĩ Mãn Châu/Nữ Chân hay Dũng sĩ của
Bát Kỳ (Mãn Kỳ dũng sĩ) dùng để chỉ về những
chiến binh dũng cảm. Ba Đồ Lỗ bắt nguồn từ
tiếng Mông Cổ là
Bạt Đô (Batu hay Baγatur) cũng có nghĩa tương tự là Dũng sĩ. Đây là sự ảnh hưởng văn hóa tương đồng giữa hai dân tộc du mục ở phía bắc Trung Quốc. Batu hay Baturu có phát âm tương đồng với Babur/babr/Bābur (
بابر) hay Ba-lưa (
Бар),
tiếng Mông Cổ có nghĩa là
Hổ.Vào lúc bắt đầu của triều đại
nhà Thanh, chỉ có người Mãn Châu và
người Mông Cổ mới được đặc cách có đủ điều kiện để nhận danh hiệu Ba Đồ Lỗ. Trong giai đoạn cai trị của Hoàng đế
Gia Khánh tức hơn 100 năm sau khi triều đại của người Mãn Châu được thành lập trên lãnh địa Trung Quốc, các nhà Vương giả Mãn Châu mới bắt đầu công nhận danh hiệu này cho một số binh sĩ có nguồn gốc là
người Hán. Kể từ khi giai đoạn Hoàng đế
Hàm Phong những người không tham gia chiến trận hay những người nước ngoài (như trong đội quân đánh thuê
Thường Thắng quân) cũng bắt đầu có cơ hội để triều đình xem xét công nhận danh hiệu Ba Đồ Lỗ.