Vạn Xuân (萬春) là
quốc hiệu của
Việt Nam trong một thời kỳ độc lập ngắn ngủi dưới thời
nhà Tiền Lý và
Triệu Việt Vương, sau khi thoát khỏi chính quyền trung ương
Trung Hoa. Tháng 2 năm
544, sau khi đánh bại quân
nhà Lương (Trung Quốc),
Lý Bí xưng là Hoàng đế và đặt tên nước là Vạn Xuân, thủ đô ban đầu là ở vùng cửa
sông Tô Lịch (
Hà Nội), sau là
Long Uyên (
Bắc Ninh ngày nay). Quốc hiệu này tồn tại từ năm 544 đến năm
602, khi
nhà Tùy đánh bại
Lý Phật Tử và đô hộ Việt Nam một lần nữa.Sau khi đánh bại quân Lương,
Triệu Quang Phục lên ngôi vua (Triệu Việt Vương), tổ chức lại chính quyền. 20 năm sau,
Lý Phật Tử từ phía Nam kéo quân về cướp ngôi.
Lý Phật Tử lên làm vua, sử cũ gọi là
Hậu Lý Nam Đế. Vua Tùy đòi Lý Phật Tử phải sang chầu, nhưng ông thoái thác không đi. Lý Phật Tử cho tăng thêm quân ở những thành trọng yếu như
Long Uyên (Bắc Ninh), Ô Diên (Hà Nội), còn mình thì cầm quân giữ thành ở
Cổ Loa (Hà Nội). Năm 602, 10 vạn quân Tùy tấn công Vạn Xuân. Lý Phật Tử bị vây hãm ở
Cổ Loa rồi bị bắt giải về Trung Quốc.Lý Nam Đế đặt tên nước với ý nghĩa mong cho xã tắc thanh bình, dân tộc độc lập, thịnh vượng và truyền đến muôn đời sau.