Tống_Phúc_Thị_Lan

Thừa Thiên Cao Hoàng hậu (chữ Hán: 承天高皇后, 19 tháng 1 năm 1762 - 22 tháng 2 năm 1814), là hoàng hậu của Gia Long, Hoàng đế sáng lập triều đại nhà Nguyễn. Cùng với Lệ Thiên Anh Hoàng hậu, Nam Phương Hoàng hậu, bà là một trong 3 vị Hoàng hậu của nhà Nguyễn được ban hiệu Hoàng hậu (皇后) khi còn sống.Bà là người đoan chính, xinh đẹp, hiền từ,[1] khi còn trẻ bà đã được Gia Long đích thân đem lễ vật đến hỏi cưới bà. Lênh đênh theo vua từ lúc gian khó, có khi lại thúc trống giúp cứu Gia Long trong cơn nguy khốn. Khi Gia Long đi xa, bà vẫn giữ vật tin, một lòng một dạ đi theo ông. Nhưng bà số khổ, con cái đều có số chết sớm cả, khi chưa đầy 60 tuổi lại mất đi. Gia Long rất thương mà khóc thảm thiết, đặt mộ của bà kế bên của ông ở lăng Thiên Thọ chính là bằng chứng tình cảm của ông đối với bà, và cũng là vai trò to lớn của bà trong cuộc đời ông.

Tống_Phúc_Thị_Lan

Thân mẫu Lê phu nhân
Kế nhiệm Lệ Thiên Anh Hoàng hậu (danh nghĩa chính thức)
Tiền nhiệm Không có
Hoàng hậu đầu tiên nhà Nguyễn
Hậu duệHậu duệ
Hậu duệ
Nguyễn Phúc Chiêu
Nguyễn Phúc Cảnh
Tước hiệu Nguyên phi
Hoàng hậu
Phu quân Gia Long
Sinh (1762-01-19)19 tháng 1, 1762
Mất 22 tháng 2, 1814(1814-02-22) (52 tuổi)
Phú Xuân, Việt Nam
Hoàng tộc Nhà Nguyễn
An táng Thiên Thọ Lăng (天授陵)
Tại vị 1806 - 1814
Thân phụ Tống Phúc Khuông
Tên húyThụy hiệu
Tên húy
Tống Phúc Lan (宋福蘭)
Thụy hiệu
Thừa Thiên Tá Thánh Hậu Đức Từ Nhân Giản Cung Tề Hiếu Dục Chính Thuận Nguyên Cao hoàng hậu
(承天佐聖厚德慈仁簡恭齊孝翼正順元高皇后)