Tây Bán cầu là một
thuật ngữ địa chính trị để chỉ
châu Mỹ và các đảo gần đó. Nó có nguồn gốc từ thuật ngữ
địa lý Tây Bán cầu, là một nửa của bề mặt
Trái Đất nằm ở phía tây của
kinh tuyến gốc, nhưng việc sử dụng đã được thay đổi để thuật ngữ này chỉ nói tới
Bắc Mỹ,
Trung Mỹ,
Nam Mỹ và các đảo của vùng
Caribe. Nó cũng được sử dụng trong ý nghĩa
dân số học nhiều hơn, để chỉ những người (và nhà nước hay chính quyền) sống hay tồn tại trong khu vực này. Sự khác biệt cơ bản giữa ý nghĩa địa lý và địa chính trị là sự loại bỏ các phần của
châu Phi,
châu Âu và
châu Nam Cực (cũng như mỏm phía đông của
châu Á) khi nói đến nó theo nghĩa sau.Từ
bán cầu là một thuật ngữ
hình học có nghĩa văn chương là "nửa quả cầu" và trong địa lý thì thuật ngữ được sử dụng khi phân chia
Trái Đất thành hai nửa. Đường phân chia rõ ràng nhất là đường
xích đạo, tạo ra
Bắc bán cầu và
Nam bán cầu. Các bán cầu này dựa trên các điểm tham chiếu rõ ràng là
Bắc cực và
Nam cực, được định nghĩa theo trục tự quay của Trái Đất và theo đó người ta định nghĩa đường xích đạo. Bất kỳ định nghĩa nào của đông bán cầu hay Tây Bán cầu đòi hỏi việc chọn lựa
kinh tuyến một cách tùy hứng (cộng với kinh tuyến tương ứng ở đầu kia của Trái Đất). Thông thường
kinh tuyến gốc được sử dụng, nó chạy qua
Greenwich,
London để xác định
đường đổi ngày quốc tế ở đầu kia của Trái Đất ở đường có
kinh độ 180°. Người nào đó có thể cho rằng sự lựa chọn này có tính thiên vị mang đặc trưng châu Âu rõ nét, điều này dẫn tới là thuật ngữ địa chính trị phổ biến của 'châu Mỹ' là có tính chất tương tự như thế.Thuật ngữ
đông bán cầu nói chung không phải là phổ biến trong ý nghĩa địa chính trị như từ này.