Taiga hay
rừng taiga (
tiếng Nga: тайга́,
IPA [tɐjˈɡa]; bắt nguồn từ một
ngôn ngữ Turk[1]) là một
khu sinh thái với đặc trưng nổi bật là các
rừng cây lá kim. Taiga bao phủ hầu hết phần trên đại lục của
Alaska,
Canada,
Thụy Điển,
Phần Lan,
Na Uy và
Nga (đặc biệt là
Siberi), cũng như phần xa nhất về phía bắc của
Hoa Kỳ (không kể Alaska), bắc
Kazakhstan và khu vực
Hokkaido của
Nhật Bản. Rừng taiga là quần xã sinh vật đất liền lớn nhất trên thế giới. Tại Canada, thuật ngữ boreal forest (rừng phương bắc) được sử dụng để chỉ phần phía nam của quần xã sinh vật này, trong khi "taiga" được dùng để chỉ khu vực phía bắc trơ trụi hơn, ở phía nam của ranh giới cây gỗ
Bắc Cực.Do
Bắc Mỹ và
đại lục Á-Âu trong quá khứ gần đây đã được nối liền bằng
cầu đất liền Bering, nên một loạt các loài động-thực vật (chủ yếu là động vật) đã có thể xâm chiếm cả hai lục địa này và được phân bổ trong quần xã sinh vật taiga. Các nhóm sinh vật khác thì khác biệt theo khu vực, thông thường với mỗi chi có vài loài khác biệt, chúng chiếm các khu vực khác nhau của rừng taiga. Rừng taiga cũng có một số loài cây gỗ lá nhỏ sớm rụng như
bạch dương,
tống quán sủi,
liễu và
dương rung; chủ yếu trong các khu vực không có mùa đông quá lạnh. Tuy nhiên, các loài
thông rụng lá lại sinh sống trong những khu vực có mùa đông lạnh giá nhất ở Bắc bán cầu, tại miền đông Siberi. Phần phía nam của rừng taiga còn có các loài cây như
sồi,
phong và
du rải rác trong các rừng cây lá kim.