Ṣalāḥ ad-Dīn Yūsuf ibn Ayyūb (
tiếng Ả Rập: صلاح الدين يوسف بن أيوب, Ṣalāḥ ad-Dīn Yūsuf ibn Ayyūb,
Tiếng Kurd: سهلاحهدین ئهیوبی, Selah'edînê Eyubî) (1137/1138 – 4 tháng 3 năm 1193), tên thường gọi trong các tài liệu phương Tây là
Saladin, là một
người Kurd Hồi giáo và là Hồi vương của
Ai Cập và
Syria, người sáng lập ra
triều đại Ayyub.
[4][5][6] Ông nổi tiếng là một vị
minh quân, một
chiến binh lý tưởng, dũng cảm, trọng danh dự và sự công bằng. Ông sinh ra tại
Iraq và là một người xuất thân từ dòng Kurd. Ông đã trở thành một Tổng tư lệnh, vị giáo trưởng chính của
nhà Fatimid nước Ai Cập. Năm
1171, ông lật đổ nhà Fatimid, thành lập
nhà Ayyubid rồi chinh phạt
Syria và một phần
Bắc Phi. Lực lượng phối hợp của ông hầu đã đẩy lui quân
Thập tự chinh ra khỏi
Outremer (một vùng hải ngoại). Là một người rất có văn hóa và quảng đại, Saladin đã đỡ đầu các học giả, thành lập các trường học và tài trợ các công tác xã hội như là bệnh viện. Sự khoan dung, độ lượng và nghĩa hiệp của Ṣalāḥ ad-Dīn được nhắc đến nhiều lần trong các tài liệu lịch sử của các học giả Thiên chúa giáo, nhất là các tài liệu nói về
Trận vây hãm Kerak; và ông đã nhận được sự kính trọng của rất nhiều tướng lĩnh và lãnh đạo quân sự của quân Thập tự chinh, trong đó có cả vua
Richard I của Anh. Nói cách khác, dù là địch thủ đáng sợ của quân Thập tự, Ṣalāḥ ad-Dīn không phải là con ngáo ộp kinh dị trong thế giới Thiên chúa giáo phương Tây mà là một biểu tượng trứ danh của sự nghĩa hiệp.
[7]Năm 1190, các thế lực
Châu Âu bao gồm vua
Richard I của Anh, vua
Philippe II của Pháp và hoàng đế
Friedrich I (đế quốc La Mã Thần thánh) thành lập
Thập tự chinh thứ ba và tấn công
Jerusalem. Thập Tự Quân chiếm được
Acre, nhưng không chiếm được Jerusalem. Hiệp ước hòa bình được ký giữa Richard I và Saladin năm
1192, một năm trước khi Saladin qua đời.