Quảng Khai Thổ Thái Vương (
Hangul: 광개토태왕; phát âm như: Quang Kế-thô Tê-oang;
hanja: 廣開土太王; chuyển tự Latinh: Kwanggaet'o-taewang hoặc Gwanggaeto; sinh: 374; mất: 413, trị vì: 391-413), là vị vua thứ 19 của
Cao Câu Ly, vương quốc nằm phía Bắc trong số 3 quốc gia thời kỳ
Tam Quốc Triều Tiên.
Tên thụy của ông "Kukkangsang-kwanggaet'ogyŏng-p'yŏngan-hot'aewang" (
tiếng Triều Tiên: 국강상광개토경평안호태왕/ 國岡上廣開土境平安好太王 (Quốc Cương Thượng Quảng Khai Thổ Cảnh Bình An Hảo Thái Vương)
?) có nghĩa là "Đức Vua vĩ đại, người mở rộng lãnh thổ, được mai táng ở Quốc Khương Thượng". Đôi khi tên thụy ông được gọi tắt là
Thái Vương (T'aewang trong tiếng Triều Tiên). Ông chọn
Vĩnh Nhạc (永樂, 영락, yŏngnak) làm
niên hiệu của mình, và được gọi là
Vĩnh Nhạc Thái Vương trong thời gian trị vì.Dưới triều đại của Quảng Khai Thổ, quốc gia Cao Câu Ly là một thế lực chính tại miền
Đông Á như đã từng trở thành vào thế kỷ thứ hai. Khi ông qua đời năm 413 (ở tuổi 39), lãnh thổ Cao Câu Ly kéo dài từ
Hắc Long Giang ở phía Bắc tới tận
sông Hán ở phía Nam, cụ thể nó bao trùm 2/3 lãnh thổ Triều Tiên hiện nay, một phần lớn
Mãn Châu, một phần
Nội Mông và một phần lãnh thổ của
Nga.Thêm nữa, năm 399
Tân La cũng trở thành một chư hầu của Cao Câu Ly khi họ phải nhờ đến sự bảo hộ của Cao Câu Ly chống lại các cuộc tấn công của Bách Tế. Vua Quảng Khai Thổ nhân đó mở một đợt tấn công vào Bách Tế, đoạt lấy vùng đất ngày nay là
Seoul và biến Bách Tế thành một chư hầu của Cao Câu Ly. Điều đó dẫn đến tình trạng tương đối thống nhất của bán đảo Triểu Tiên vào thế kỷ thứ V dưới sự lãnh đạo của Cao Câu Ly, và nhiều học giả cho rằng sự hợp nhất lỏng lẻo này là lần duy nhất mà
Tam Quốc Triều Tiên thật sự thống nhất.[
cần dẫn nguồn]Những công tích của Quảng Khai Thổ được ghi trên
tấm bia mang cùng tên với ông, được xây dựng vào năm 414 tại lăng mộ của ông ở thành phố cấp huyện
Tập An ở biên giới
Trung Quốc -
CHDCND Triều Tiên hiện nay. Đó là tấm bia mộ lớn nhất từng được biết trên thế giới.[
cần dẫn nguồn]