Phùng_Bạt

Phùng Bạt (giản thể: 冯跋; phồn thể: 馮跋; bính âm: Féng Bá) (?-430), tên tự Văn Khởi (文起), biệt danh Khất Trực Phạt (乞直伐), gọi theo thụy hiệu là (Bắc) Yên Văn Thành Đế ((北)燕文成帝), là một hoàng đế của nước Bắc Yên thời Ngũ Hồ thập lục quốc trong lịch sử Trung Quốc. Ông lên ngôi hoàng đế sau khi Cao Vân, người mà ông ủng hộ trong cuộc chính biến lật đổ Mộ Dung Hi của Hậu Yên vào năm 407, bị ám sát vào năm 409. Dưới thời ông trị vì, Bắc Yên chủ yếu là duy trì toàn vẹn lãnh thổ và không có tiến triển gì so với kình địch Bắc Ngụy hùng mạnh. Ông được sử sách ghi lại là có tới trên 100 con trai, song sau khi ông chết vào năm 430, em trai ông là Phùng Hoằng đã xử tử tất cả bọn họ.

Phùng_Bạt

Thân mẫu Trương phu nhân
Kế nhiệm Phùng Hoằng
Tên thậtNiên hiệuThụy hiệuMiếu hiệu
Tên thật
Phùng Bạt
Niên hiệu
Thái Bình (太平) 409-430
Thụy hiệu
Văn Thành Hoàng đế (文成皇帝)
Miếu hiệu
Thái Tổ (太祖)
Tiền nhiệm Cao Vân
Thê thiếp Tôn Vương hậu
Triều đại Bắc Yên
Trị vì 409430
Mất 430
An táng Lăng Trường Cốc (長谷陵)
Hậu duệ Thái tử Phùng Vĩnh (馮永)
Thái tử Phùng Dực (馮翼)
Phùng Thụ Cư (馮受居)
Lạc Lãng công chúa, vợ của Ái Khổ Cái khả hãn Uất Cửu Lư Hộc Luật của Nhu Nhiên
Thân phụ Phùng An (馮安)