Kỷ Đệ Tam (
Tertiary) đã từng là một đơn vị chính trong
niên đại địa chất, kéo dài từ khi kết thúc
kỷ Creta, vào khoảng 65 Ma (Ma: Mega annum, triệu năm) trước, tới khi bắt đầu
kỷ Đệ Tứ, vào khoảng 1,8 Ma. Việc sử dụng tên gọi này đã từng là rộng khắp và vẫn còn được dùng đến ngày nay (2007); nhưng
Ủy ban quốc tế về địa tầng học (ICS) đã không còn coi nó là một phần của
danh pháp địa tầng học chính thức mà gần như đã coi nó như là cấp phân giới (sub-erathem) gọi là
Phân giới Đệ Tam hay tương ứng với phân giới này là
phân đại Đệ Tam. Thay vì thế, các kỷ như
kỷ Paleogen và
kỷ Neogen đã được khuyến nghị nên dùng như là các đơn vị phân chia ở cấp thứ nhất của
đại Tân sinh.
ICS đã đề nghị rằng kỷ Đệ Tam cũ nên được coi là một phân đại/phân giới và chứa một phần của
kỷ Neogen, với sự kết thúc của nó vào khoảng 2,588 Ma (triệu năm), trùng với khi bắt đầu
tầng Gelasia. Tuy nhiên,
Liên đoàn Quốc tế về Nghiên cứu Kỷ Đệ Tứ (INQUA) lại đưa ra đề nghị ngược lại cho rằng
kỷ Neogen và
thế Pliocen kết thúc tại thời điểm khoảng 2,588 Ma, tầng Gelasia cần được chuyển sang
thế Pleistocen bằng việc viện dẫn các thay đổi cơ bản trong khí hậu, đại dương và vùng sinh vật của Trái Đất đã diễn ra vào thời điểm 2,588 Ma và sự tương ứng của nó với
ranh giới địa từ học Gauss-Matuyama.