Người
Lombard hay Langobard (
tiếng La Tinh: Langobardī) là một bộ tộc
German đã thống trị một vương quốc ở
Ý từ năm 568 đến 774.Sử gia người Lombard là
Paul người trợ tế đã viết trong
Historia Langobardorum rằng người Lombard bắt nguồn từ một bộ tộc nhỏ gọi là Winnili,
[1] cư ngụ ở nam Scandinavia
[2] (Scadanan), bộ tộc này đã di cư xuống phía nam để tìm kiếm những vùng đất mới. Vào thế kỷ thứ nhất sau CN, họ thành lập nên một phần
Suebi, ở phía tây bắc nước
Đức ngày nay. Vào thế kỷ thứ 5, họ chuyển tới khu vực mà ngày nay gần trùng khớp với
Áo, nằm ở phía bắc
sông Danube, tại đây họ đã khuất phục
người Herul và sau đó tiến hành các cuộc chiến với
người Gepid. Vua của Lombard là
Audoin đã đánh bại thủ lĩnh
Thurisind của người Gepid năm 551 hoặc 552; người kế tục ông là
Alboin cuối cùng đã hủy diệt người Gepid trong
trận Asfeld năm 567.Sau chiến thắng, Alboin quyết định cho dân di cư tới Ý, nơi đã trở nên rất thưa thớt dân cư sau cuộc
chiến tranh Gothic (535–554) kéo dài giữa
Đế quốc Byzantine và
Vương quốc Ostrogoth. Rất nhiều
người Saxon,
Herul,
Gepid,
Bulgar,
Thuringian, và
Ostrogoth đã gia nhập với người Lombard và cuộc chiếm đóng Ý của người Lombard gần như không có đối thủ. Cuối năm 569, họ đã chiếm được hầu hết các thành phố chủ chốt phía bắc
sông Po ngoại trừ
Pavia, thành phố thất thủ vào năm 572. Cùng lúc đó, họ cũng chiếm đóng những khu vực ở
miền Trung và
Nam Ý. Họ thành lập nên Vương quốc Lombard và sau đổi tên thành
Regnum Italicum ("Vương quốc Ý"), vương quốc này đạt tới đỉnh cao vào thế kỷ 8 dưới sự trị vì của nhà lãnh đạo
Liutprand. Năm 774, vương quốc bị vua người
Frank là
Charlemagne chinh phục và bị sáp nhập vào
đế chế của người Frank. Tuy nhiên, các quý tộc Lombard tiếp tục cai trị nhiều khu vực của
Bán đảo Ý cho tới thế kỷ 11, khi họ bị
người Norman khuất phục và sáp nhập vào
Vương quốc Sicilia. Di sản của họ cho tới ngày nay chính là cái tên của vùng
Lombardia.