Nguyễn_Phúc_Miên_Vãn

Nguyễn Phúc Miên Vãn (chữ Hán: 阮福綿𡩄; 28 tháng 9 năm 18321 tháng 9 năm 1895), tước phong Cẩm Giang Quận công (錦江郡公), là một hoàng tử con vua Minh Mạng nhà Nguyễn trong lịch sử Việt Nam.Một số tài liệu sau này đọc theo âm chữ ở dưới bộ Miên (宀) trong tên ông là Miễn (勉), tuy nhiên, theo Khang Hi tự điển thì chữ Vãn (𡩄) tên ông đồng âm với chữ Vãn (晚) nghĩa là "buổi chiều"[1].