Nguyễn Hoàng (
chữ Hán: 阮潢;
28 tháng 8,
1525 –
20 tháng 7 năm
1613) hay
Nguyễn Thái Tổ ,
Chúa Tiên, là vị
chúa Nguyễn đầu tiên, người đặt nền móng cho
vương triều Nguyễn (
1802 -
1945). Ông quê ở làng Gia Miêu, huyện Tống Sơn, phủ Hà Trung, xứ Thanh Hoa, ngày nay là Gia Miêu Ngoại Trang, thôn Gia Miêu, xã Hà Long, huyện Hà Trung, tỉnh Thanh Hóa. Ông nội (
Nguyễn Văn Lưu) và cha ông (
Nguyễn Kim) là những trọng thần của triều đình
nhà Hậu Lê. Sau cái chết của
Nguyễn Kim, người anh rể là chúa
Trịnh Kiểm nắm giữ quyền hành đã giết chết anh trai ông là
Nguyễn Uông, Nguyễn Hoàng nhờ chị gái xin
Trịnh Kiểm cho mình vào trấn thủ Thuận Hóa,
Trịnh Kiểm chấp thuận.Vào năm 1558, ông cùng với con em Thanh Nghệ tiến vào đất Thuận Hóa đóng ở xã Ái Tử (sau gọi là kho Cây Khế), thuộc huyện Đăng Xương, tỉnh Quảng Trị. Năm 1559, ông được vua
Lê Anh Tông cho trấn thủ đất Thuận Hóa, Quảng Nam. Năm 1593, Nguyễn Hoàng đem quân ra Bắc giúp họ Trịnh đánh dẹp, lập nhiều công lao. Trịnh Tùng vẫn ngầm ghen ghét, tìm cách giữ Nguyễn Hoàng lại, không cho về Thuận Hóa. Năm 1600, Nguyễn Hoàng giả cách nói đi dẹp loạn, rồi tự dẫn binh về Thuận Hóa. Từ đấy Nam Bắc phân biệt cho đến ngày nay, bề ngoài thì làm ra bộ là hòa hiếu,nhưng bề trong thì vẫn lo việc phòng bị để chống cự với nhau.Nguyễn Hoàng đã có những chính sách hiệu quả để phát triển vùng đất của mình và mở rộng lãnh thổ hơn nữa về phía Nam. Các vị Đế, Vương hậu duệ của ông tiếp tục chính sách mở mang này và đã chống nhau với
họ Trịnh bất phân thắng bại trong nhiều năm, cuối cùng họ Nguyễn cũng đã hoàn thành việc thống nhất đất nước từ Nam đến Bắc ở đất liền, cùng với chủ quyền biển đảo ở
biển Đông, khởi đầu từ niên hiệu
Gia Long (cháu đời thứ 10 của ông).