Minh_Hiếu_Tông
Minh_Hiếu_Tông

Minh_Hiếu_Tông

Minh Hiếu Tông (chữ Hán: 明孝宗, 30 tháng 7, 14708 tháng 6, 1505), là vị Hoàng đế thứ 10 của triều đại nhà Minh trong lịch sử Trung Quốc. Ông trị vì 18 năm từ 1487 đến 1505, niên hiệu Hoằng Trị (弘治), nên cũng gọi là Hoằng Trị Đế (弘治帝).Các sử gia đã ghi nhận thời kỳ này là Hoằng Trị trung hưng (弘治中兴) và xem ông là một trong những vị Hoàng đế đáng khen của nhà Minh, thậm chí được so sánh với Minh Thái TổMinh Thành Tổ. Ông đã làm kinh tế, xã hội quốc gia hưng thịnh trở lại cũng như bãi chức những quan lại bất tài và các hoạn quan đã lộng quyền thời Thành Hóa Đế. Do vậy, Đại Minh lúc đó vẫn trở nên hùng mạnh[2].

Minh_Hiếu_Tông

Thân mẫu Hiếu Mục Hoàng hậu
Kế nhiệm Minh Vũ Tông
Tên thậtNiên hiệuThụy hiệuMiếu hiệu
Tên thật
Chu Hựu Đường (朱祐樘)
Niên hiệu
Hoằng Trị (弘治): 14 tháng 1 năm 1488 - 23 tháng 1 năm 1506
Thụy hiệu
Kiến Thiên Minh Đạo Thành Thuần Trung Chính Thánh Văn Thần Vũ Chí Nhân Đại Đức Kính Hoàng đế
(建天明道誠純中正聖文神武至仁大德敬皇帝)
Miếu hiệu
Hiếu Tông (孝宗)
Tiền nhiệm Minh Hiến Tông
Thê thiếp Hiếu Thành Kính Hoàng hậu Trương thị
Triều đại Nhà Minh (明)
Trị vì 22 tháng 9 năm 14878 tháng 6 năm 1505
(&0000000000000017.00000017 năm, &0000000000000259.000000259 ngày)[1]
Sinh (1470-07-30)30 tháng 7, 1470
Mất 8 tháng 6 năm 1505(1505-06-08) (35 tuổi)
Trung Quốc
An táng Thái lăng (泰陵), Thập Tam Lăng
Hậu duệ Minh Vũ Tông Chu Hậu Chiếu
Thân phụ Minh Hiến Tông