Mehmed VI Vahidettin (
1861 –
1926) là vị
Sultan thứ 36 và cuối cùng của
Đế quốc Ottoman, trị vì từ năm
1918 cho đến năm
1922.Mehmed ra đời ngày
14 tháng 1 năm 1861, là con trai của sultan
Abdul Mejid I. Ngoài ra, Mehmed còn là em trai của 3 vị vua
Murad V,
Abdul Hamid II và
Mehmed V. Ngày
4 tháng 7 năm
1918, sau khi Mehmed Resad mất, Mehmed Vahdettin lên ngôi và trở thành vị hoàng đế thứ 36 của Đế quốc Ottoman, trong khi Đế quốc Ottoman còn đang tham gia phe
Liên minh Trung tâm (cùng với
Đế quốc Đức,
đế quốc Áo-Hung,
Bulgaria) trong
Chiến tranh thế giới thứ nhất, chống lại phe
Entente (
Anh,
Pháp,
Ý,
Nga...).Ngày
30 tháng 10 năm 1918, Đế quốc Ottoman đầu hàng phe Entente. Năm
1920, đế quốc Ottoman và đồng minh ký
Hiệp ước Sèvres với nhiều điều khoản vô cùng bất lợi. Kết thúc
chiến tranh, Đế quốc Ottoman tan rã. Từ sự sụp đổ này,
Hy Lạp, Anh, Pháp, Ý và Armenia đồng loạt xâm lược nước Thổ, và
chiến tranh giành độc lập Thổ Nhĩ Kỳ nổ ra. Vào năm
1923, sau thắng lợi của cách mạng Thổ, nước
Cộng hòa Thổ Nhĩ Kỳ ra đời, Mehmed Vahdettin thoái ngôi sultan Ottoman, và truyền ngôi
khalip (vua Hồi - một tước vị đã được các hoàng đế
nhà Osman dùng vào năm
1517) cho người em họ là
Abdul Mejid II (giữ chức khalip cho đến năm
1924).Ngày
16 tháng 5 năm 1926, Mehmed Vahdettin chết tại
Sanremo,
Ý. Ông được
chôn cất tại
thánh đường Hồi giáo của vị vua thứ 9 của nhà Ottoman,
Selim I tại
Damascus.
[1]