Mahabharata (
chữ Devanagari: महाभारत - Mahābhārata) là một trong hai tác phẩm
sử thi bằng
tiếng Phạn vĩ đại nhất của
Ấn Độ cổ đại, tác phẩm còn lại là
Ramayana. Nội dung của tác phẩm nói về cuộc chiến giữa hai nhóm anh em họ trong cuộc
chiến tranh Kurukshetra và số phận của các hoàng tử Kaurava và Pāṇḍava cùng những hậu nhân của họ.Tác phẩm này cũng chứa những tài liệu về triết học và sự tôn sùng, chẳng hạn như cuộc thảo luận về bốn "mục đích của cuộc sống", hay còn gọi là
puruṣārtha (12.161). Trong số các tác phẩm và những câu chuyện chính trong Mahābhārata là
Bhagavad Gita, câu chuyện về nàng
Damayanti, câu chuyện về
Savitri và Satyavan, một phiên bản rút gọn của Rāmāyaṇa.
[1]Theo truyền thống, tác giả của Mahābhārata thường được cho là
Vyāsa. Đã có nhiều nỗ lực để làm sáng tỏ sự lịch sử phát triển và các lớp cấu thành của nó. Phần lớn nội dung của Mahābhārata có lẽ được biên soạn giữa thế kỷ thứ 3 TCN và thế kỷ thứ 3 CN, với những phân đoạn cổ nhất vẫn còn được bảo tồn không sớm hơn năm 400 TCN.
[2][3] Các sự kiện diễn ra trong sử thi có lẽ rơi vào giữa thế kỷ 9 và 8 TCN. Cuốn sử thi này có lẽ đã đạt đến hình thức cuối cùng của nó vào đầu thời kỳ Gupta (khoảng thế kỷ thứ 4).
[3] The text probably reached its final form by the early
Gupta period (c. 4th century CE).
[4][5]Mahābhārata là bài thiên trường ca nhất được biết đến và đã được mô tả là "bài thơ dài nhất từng được viết".
[6][7] Phiên bản dài nhất của nó bao gồm hơn 100.000 loka hoặc hơn 200.000 câu thơ riêng lẻ (mỗi shloka là 2 câu) và các đoạn văn xuôi dài. Với tổng số khoảng 1.8 triệu chữ, Mahābhārata có độ dài gấp khoảng mười lần
Iliad và
Odyssey cộng lại, hoặc khoảng bốn lần chiều dài của Rāmāyaṇa.
[8][9] Học giả W. J. Johnson đã so sánh tầm quan trọng của Mahābhārata trong bối cảnh văn minh thế giới với
Kinh thánh, các tác phẩm của William Shakespeare, các tác phẩm của
Homeros, kịch Hy Lạp hay
Kinh Qur'an.
[10] Trong truyền thống Ấn Độ, đôi khi Mahābhārata được gọi là
kinh Vệ-đà thứ năm.