Trong thế kỷ 11 và 12,
Thụy Điển dần trở thành 1 vương quốc thống nhất, bao gồm cả Phần Lan hiện nay. Trong thời Trung Cổ, Thụy Điển mở rộng lãnh thổ, gồm cả Na Uy và Phần Lan. Lịch sử Thụy Điển hiện đại bắt đầu từ khi
liên minh Kalmar hình thành năm 1397 và công cuộc thống nhất đất nước do vua
Gustav Vasa thực hiện trong thế kỷ 16. Vasa chiến đấu giành độc lập cho Thụy Điển, phá vỡ các thỏa thuận với Giáo hoàng, xây dựng các
nhà thờ Tin Lành. Vào thế kỷ 17, Thụy điển mở rộng lãnh thổ của mình tối đa, trở thành
Đế quốc Thụy Điển.Trong thế kỷ 17, sau khi chiến thắng liên minh
Đan Mạch,
Ba Lan và
Nga, Thụy điển nổi lên với một sức mạnh rất lớn bằng cách kiểm soát trực tiếp vùng
biển Baltic. Thụy Điển có vai trò lớn trong
Chiến tranh Ba mươi năm giải quyết tranh chấp chính trị cũng như tôn giáo, sự cân bằng quyền lực ở châu Âu.
Phần Lan đã bị mất vào tay
Nga trong cuộc chiến năm 1808-1809.Trong những năm đầu thế kỷ 19, P
hần Lan và lãnh thổ còn lại bên ngoài Scandinavia, đã bị mất. Sau khi cuộc chiến cuối cùng trong năm 1814, Thụy Điển gia nhập vào liên minh cá nhân với Na Uy, kéo dài đến năm 1905. Thụy Điển là nước trung lập trong
chiến tranh thế giới thứ I. Sau chiến tranh, thịnh vượng cung cấp các cơ sở cho những phúc lợi xã hội chính sách đặc trưng của đại Thụy điển. Thụy điển được tạo ra một thành công của
xã hội, dân chủ. Thụy Điển vẫn trung lập trong
Thế Chiến II, tránh được số phận chiếm đóng như Na Uy bị
Đức Quốc xã chiếm. Thụy Điển không gia nhập
NATO trong suốt
chiến tranh Lạnh. Chính phủ thân cộng sản đã lãnh đạo 44 năm (1932-1976). suốt chiến tranh Lạnh, Thụy Điển bị các quốc gia siêu cường phương Tây nghi ngờ. Cùng với sự kết thúc của chiến tranh Lạnh, sự nghi ngờ giảm bớt, nhưng Thụy Điển vẫn chọn chính sách "Không liên kết".