Lê Tương Dực (
chữ Hán: 黎襄翼
16 tháng 7 năm
1495 –
8 tháng 5 năm
1516) tên thật là
Lê Oanh (黎瀠), là vị
hoàng đế thứ chín của
Hoàng triều Lê sơ nước
Đại Việt. Ông cai trị từ năm
1509 đến năm
1516 với niên hiệu
Hồng Thuận (洪順), ở ngôi tổng cộng 7 năm.Lê Oanh là cháu nội
Lê Thánh Tông và là em họ
Lê Uy Mục. Năm
1509, khi bị
Lê Uy Mục bắt giam, ông vượt ngục trốn vào
Thanh Hóa, cùng đại thần
Nguyễn Văn Lang nổi quân 3 phủ khởi nghĩa, quyết lật đổ Lê Uy Mục. Quân khởi nghĩa tiến ra
Đông Kinh, đánh bại và giết Uy Mục. Lê Oanh tự lập làm vua, buổi đầu có một số cố gắng chỉnh đốn triều chính, sửa sang giáo dục, khôi phục
văn miếu, biên chép sử sách. Nhưng chẳng bao lâu sau ông lại sống sa đọa như Uy Mục trước đây. Đặc biệt, năm
1516, Tương Dực sai
Vũ Như Tô xây dựng cung điện 100 nóc, lại xây công trình quy mô lớn là
Cửu Trùng đài, làm nhiều cung điện quy mô hơn xung quanh. Cũng vì vậy, tài nguyên đất nước dần suy kiệt, người lao động bị sai đi xây dựng kiệt sức, tạo mầm mống để cho nhiều cuộc
bạo loạn xảy ra, tiêu biểu là các cuộc khởi nghĩa của
Trần Tuân (
1511) và
Trần Cảo (
1516) khiến nhà vua và các tướng phải đánh dẹp rất vất vả.Năm
1516, Nguyên quận công
Trịnh Duy Sản bàn mưu Thái sư
Lê Quảng Độ và Thượng thư Trình Chí Sâm, đang đêm đem quân vào kinh sư giết chết Hồng Thuận đế. Trịnh Duy Sản giáng Hồng Thuận làm
Linh Ẩn vương (靈隱王) rồi lập tông thất Lê Y (黎椅) lên thay, tức
Lê Chiêu Tông. Ít lâu sau, Trịnh Duy Sản đi đánh Trần Cảo thì chết trận, Chiêu Tông mới xuống chiếu truy tôn Linh Ẩn vương là
Tương Dực Đế (襄翼帝).