Lothaire_I

Lothaire I hay Lothar I (tiếng Hà Lan và tiếng Latin Trung cổ: Lotharius, tiếng Đức: Lothar, tiếng Pháp: Lothaire, tiếng Ý: Lotario) (795 - 29 tháng 9 năm 855) là Hoàng đế La Mã thần thánh (817–855), Lãnh chúa Bayern (815–817), vua Ý (818–855) và Trung Francia (840–855). Lothair là trưởng nam của Hoàng đế Louis Mộ Đạo nhà Carolus và chính thất Ermengarde xứ Hesbaye,[1] con gái của công tước Ingerman xứ Hesbaye. Có đôi lần Lothair cùng các anh em ruột là Pepin I xứ Aquitaine và Ludwig người Đức đã nổi dậy phản đối quyết định của phụ hoàng ban cho người anh em cùng cha khác mẹ là Charles Hói quyền đồng thừa kế các lãnh thổ người Frank. Sau khi vua cha băng hà, Charles và Louis cùng nhau hợp lực chống lại Lothair trong một cuộc nội chiến kéo dài ba năm (840–843). Cuộc chiến huynh đệ tương tàn đã trực tiếp dẫn đến sự sụp đổ của Đế chế Francia do ông nội Charlemagne gây dựng, đặt nền móng cho sự hình thành của các nước PhápĐức hiện đại.[2]

Liên quan