Công nghệ nano DNA liên quan tới thiết kế và chế tạo các cấu trúc
axit nucleic cho mục đích công nghệ. Trong lĩnh vực này, axit nucleic được sử dụng như những vật liệu kỹ thuật phi sinh học cho
công nghệ nano thay vì truyền tải
thông tin di truyền trong
tế bào sống. Các nhà nghiên cứu trong lĩnh vực này đã chế tạo thành công những cấu trúc tĩnh tại như
cấu trúc tinh thể 2 chiều và 3 chiều,
ống nano,
khối đa diện, và các hình dạng tùy ý, cũng như những thiết bị hoạt động được như các
cỗ máy phân tử và
máy tính DNA. Lĩnh vực này đã bắt đầu được ứng dụng như một công cụ để giải đáp những vấn đề của
khoa học cơ bản như trong
sinh học cấu trúc và
lý sinh học, bao gồm các ứng dụng trong các ngành
tinh thể học tia X và
phổ học cho việc xác định cấu trúc
protein. Các ứng dụng khác trong ngành
điện tử kích thước phân tử và
y học nano cũng đang được nghiên cứu.Nền tảng khái niệm cho công nghệ nano được xây dựng bởi
Nadrian Seeman đầu những năm 1980, nhưng lĩnh vực này chỉ bắt đầu thu hút sự quan tâm rộng rãi từ giữa thập niên 2000. Việc sử dụng các axit nucleic dựa trên
quy tắc ghép cặp bazơ chặt chẽ của chúng, cho phép chỉ những đoạn trên dải DNA với
trình tự chuỗi bổ sung cho nhau gắn kết để tạo thành cấu trúc chuỗi xoắn kép bền chặt. Điều này cho phép
thiết kế trình tự chuỗi theo ý đồ để tổng hợp một cách lọc lựa DNA thành những cấu trúc đích phức tạp với
cấu trúc bậc nano được kiểm soát chính xác. Có một số phương pháp tổng hợp khác nhau cho mục đích này, bao gồm các cấu trúc xếp gạch tổng hợp những cấu trúc nhỏ hơn, các cấu trúc gấp lại sử dụng phương pháp DNA
origami, và các cấu trúc có thể tái định hình sử dụng các kỹ thuật dịch chuyển dải. Trong khi tên của lĩnh vực này nhắc tới DNA, những nguyên lý tương tự cũng đã được áp dụng với các axit nucleic khác, khiến cho đôi khi người ta gọi nó bằng tên khác là
công nghệ nano axit nucleic.