Bắc_Ngụy_Hiếu_Trang_Đế

Bắc Ngụy Hiếu Trang Đế (chữ Hán: 北魏孝莊帝; 507–531), tên húy là Nguyên Tử Du (tiếng Trung: 元子攸; bính âm: Yuán Ziyōu), là hoàng đế thứ 11 triều đại Bắc Ngụy trong lịch sử Trung Quốc. Ông được tướng Nhĩ Chu Vinh đưa lên ngôi khi Nhĩ Chu từ chối công nhận tiểu hoàng đế Nguyên Chiêu do Hồ Thái hậu (mẹ của Hiếu Minh Đế) đưa lên ngôi sau khi bà hạ độc Hiếu Minh Đế. Dưới thời Hiếu Trang Đế trị vì, Nhĩ Chu Vinh kiểm soát phần lớn về quân sự và có cách cư xử đầy bạo lực, khiến Hiếu Trang Đế tin rằng ông sẽ bị cướp ngôi. Năm 530, Hiếu Trang Đế cho phục kích và giết chết Nhĩ Chu Vinh trong hoàng cung, song em của nhĩ Chu Vinh là Nhĩ Chu Thế Phong (爾朱世隆) và chất nam là Nhĩ Chu Triệu (爾朱兆) sau đó đã đánh bại được hoàng đế, sau đó, họ bắt giữ và giết chết Hiếu Trang Đế.

Bắc_Ngụy_Hiếu_Trang_Đế

Kế nhiệm Nguyên Diệp
Thân mẫu Lý Viện Hoa (李媛華)
Tên thậtNiên hiệuThụy hiệuMiếu hiệu
Tên thật
Nguyên Tử Du (元子攸)
Niên hiệu
  • Kiến Nghĩa (建義) 528
  • Vĩnh An (永安) 528-530
Thụy hiệu
Hiếu Trang Hoàng đế (孝莊皇帝)
Miếu hiệu
Kính Tông (敬宗)
Tiền nhiệm Nguyên Chiêu
Thê thiếp Hoàng hậu Nhĩ Chu Anh Nga (爾朱英娥)
Triều đại Bắc Ngụy
Trị vì 528531
Sinh 507
Mất 531 (23 – 24 tuổi)
An táng Tĩnh lăng (靜陵)
Hậu duệ con trai không rõ tên
Thân phụ Bành Thành vương Nguyên Hiệp (元勰)