Bayinnaung (
tiếng Miến Điện:
ဘုရင့်နောင်, phát âm [bəjɪ̰ɴ nàuɴ]; phát âm tiếng Việt: Bu-reng-noọng, sinh: 13/11/1516 – mất 11/1581,
Tiếng Trung:Mảng Ưng Long) là vị vua đời thứ ba của
nhà Taungoo ở
Myanma. Suốt 30 năm trị vì, mà một sử gia từng đánh giá là "sự bùng nổ nhiệt huyết lớn nhất từng thấy ở Myanma", Bayinnaung đã thành lập nên
đế quốc lớn nhất
Đông Nam Á, bao gồm Myanma ngày nay,
Manipur nay thuộc
Ấn Độ,
Mong Mao (những nhà nước cổ của
người Shan ở
Vân Nam),
Lan Na (bắc
Thái Lan ngày nay),
Ayutthaya (miền trung và nam Thái Lan ngày nay) và
Lan Xang (đông bắc Thái Lan và
Lào ngày nay).
[3]Dù người ta thường hay nhớ đến ông vì có công vĩ đại xây dựng đế quốc, song di sản lớn nhất của Bayinnaung là đã thu phục được
các nhà nước Shan vào vương quốc do
người Miến lãnh đạo, nhờ đó loại bỏ nguy cơ người Shan xâm phạm Thượng Miến, một nguy cơ xuất hiện và thường trực từ cuối
thế kỷ 13. Sau khi chinh phạt các nhà nước Shan vào năm 1557, vị vua này đã thiết kế một hệ thống
hành chính làm suy yếu sức mạnh thế tập của các
saopha (tù trưởng) người Shan, và điều chỉnh các
tập quán của người Shan phù hợp với những chuẩn mực của người Miến. Chính sách đối với người Shan của ông được các vị vua người Miến sau này tiếp tục cho đến tận khi vương quốc này bị thực dân Anh thôn tính vào năm 1885.
[4]Tuy nhiên, ông đã không thể áp dụng chính sách hành chính nói trên vào bất kỳ đâu khác trong đế quốc của mình. Đế quốc của ông là một tập hợp lỏng lẻo các vương quốc có chủ quyền mà vua của những xứ đó thần phục chính bản thân ông như một vị vua của các vị vua, chứ không thần phục vương quốc Taungoo. Chỉ sau khi ông qua đời chỉ 3 năm, người Ayutthaya đã vùng dậy. Đến năm 1599, tất cả các vị vua mà ông đã khuất phục đều đã phản lại, và đế quốc của Bayinnaung đã sụp đổ hoàn toàn.Ở Thái Lan, ông nổi tiếng nhờ một bài hát và một cuốn sách thu hút rộng rãi độc giả có tên "Phu Chana Sip Thit" nghĩa là "Người chinh phạt thập phương".