Lào (
tiếng Lào: ລາວ, phát âm tiếng Lào:
[láːw], Lāo), tên chính thức là
Cộng hoà Dân chủ Nhân dân Lào, (
tiếng Lào: ສາທາລະນະລັດ ປະຊາທິປະໄຕ ປະຊາຊົນລາວ, Sathalanalat Paxathipatai Paxaxon Lao;
tiếng Pháp: République Démocratique Populaire Lao), là
quốc gia nội lục tại
Đông Nam Á và là trung tâm của bán đảo Đông Dương, phía tây bắc giáp với
Myanmar và
Trung Quốc, phía đông giáp
Việt Nam, phía tây nam giáp
Campuchia, phía tây và tây nam giáp
Thái Lan.
[3]Quốc gia Lào hiện tại có nguồn gốc lịch sử và văn hoá từ Vương quốc
Lan Xang (Vương quốc Triệu Voi) tồn tại trong bốn thế kỷ, là một vương quốc có diện tích lớn tại Đông Nam Á.
[4] Do vị trí địa lý trung tâm của Lan Xang ở Đông Nam Á, vương quốc này có thể trở thành một trung tâm phổ biến cho thương mại trên đất liền, trở nên giàu có về mặt kinh tế cũng như văn hóa. Sau một giai đoạn xung đột nội bộ, Lan Xang phân chia thành ba vương quốc riêng biệt:
Luang Phrabang,
Viêng Chăn và
Champasak. Năm 1893, ba vương quốc hợp thành một lãnh thổ bảo hộ thuộc Pháp, tiền thân của quốc gia Lào hiện nay. Lào giành độc lập sau khi Nhật Bản chiếm đóng, song người Pháp sau đó áp đặt lại quyền cai trị cho đến khi Lào được tự trị vào năm 1949. Lào độc lập vào năm 1953 với chính thể quân chủ lập hiến dưới quyền
Sisavang Vong. Cuộc
nội chiến Lào kết thúc vào năm 1975 với kết quả là chấm dứt chế độ quân chủ, Phong trào
Pathet Lào theo chủ nghĩa cộng sản lên nắm quyền. Trong những năm đầu tiên cai trị theo chế độ cộng sản, Lào đã phụ thuộc vào viện trợ quân sự và kinh tế được Liên Xô hỗ trợ cho đến khi giải thể vào năm 1991.Lào là nước cộng hoà xã hội chủ nghĩa độc đảng, theo chủ nghĩa Marx và do
Đảng Nhân dân Cách mạng Lào cầm quyền. Thủ đô của Lào là
Vientiane, các thành thị lớn khác là
Luang Prabang,
Savannakhet, và
Pakse. Lào là một quốc gia đa dân tộc, người Lào chiếm khoảng 60% dân số, họ chủ yếu cư trú tại vùng thấp và chiếm ưu thế về chính trị và văn hoá. Các dân tộc Môn-Khmer, H'Mông và dân tộc bản địa vùng cao khác chiếm khoảng 40% dân số và sống tại khu vực đồi núi.Theo
tổ chức phi chính phủ minh bạch quốc tế, Lào vẫn là một trong những nước tham nhũng nhất trên thế giới. Điều này đã ngăn cản đầu tư từ nước ngoài và tạo ra những vấn đề lớn với quy định của pháp luật, bao gồm cả khả năng của quốc gia để thực thi hợp đồng và quy định kinh doanh. Điều này đã góp phần làm một phần ba dân số Lào hiện đang sống dưới mức nghèo khổ theo mức quốc tế (sống dưới mức 1,25 đô la Mỹ mỗi ngày). Lào có nền kinh tế có thu nhập thấp, với một trong những thu nhập hàng năm thấp nhất trên thế giới. Năm 2014, nước này xếp hạng 141 trên
Chỉ số Phát triển Con người (HDI), cho thấy sự phát triển trung bình thấp. Theo
Chỉ số đói nghèo toàn cầu (2015), Lào đứng thứ 29 trên thế giới nằm trong danh sách 52 quốc gia có tình trạng đói nghèo nhất.Lào là thành viên của
Hiệp định thương mại châu Á - Thái Bình Dương (APTA),
Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á (ASEAN),
Hội nghị cấp cao Đông Á và Cộng đồng Pháp ngữ. Lào xin trở thành thành viên của
Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO) vào năm 1997; vào ngày 2 tháng 2 năm 2013, Lào đã trở thành thành viên chính thức.
[5]Chiến lược phát triển của Lào dựa trên sản xuất thuỷ điện và bán điện năng sang các quốc gia láng giềng, cũng như trở thành một quốc gia liên kết giao thương lục địa.
[6] Ngoài ra, lĩnh vực khai mỏ của Lào cũng phát triển, khiến quốc gia này được đánh giá là nằm trong các nền kinh tế tăng trưởng nhanh nhất Đông Á và Thái Bình Dương.
[7][8] Lào là một thành viên của
Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á (ASEAN),
Hội nghị cấp cao Đông Á và
Cộng đồng Pháp ngữ.