Đường_Tuyên_Tông
Đường_Tuyên_Tông

Đường_Tuyên_Tông

Đường Tuyên Tông (chữ Hán: 唐宣宗, 27 tháng 7, năm 810 - 7 tháng 9, năm 859), tên thật Lý Thầm (李忱) là vị Hoàng đế thứ 17 hay 19[3] của triều đại nhà Đường trong lịch sử Trung Quốc. Ông trị vì từ năm 846 đến năm 859, tổng 13 năm.Trong thời Đường Tuyên Tông, triều đình Đại Đường xuất hiện một thời đại hưng thịnh ngắn ngủi cuối thời Đường được gọi là Đại Trung tạm trị (大中暫治). Trong sử sách, Tuyên Tông cũng được đánh giá là một vị Hoàng đế có lòng trung hưng của nhà Đường, được so sánh với Đường Thái Tông Lý Thế Dân, gọi là Tiểu Thái Tông (小太宗).

Đường_Tuyên_Tông

Thân mẫu Hiếu Minh hoàng hậu
Kế nhiệm Đường Ý Tông
Tên thậtNiên hiệuThụy hiệuMiếu hiệu
Tên thật
Bổn danh: Lý Di (李怡)
Kị húy: Lý Thầm (李忱)
Niên hiệu
Đại Trung (大中)
Thụy hiệu
Nguyên Thánh Chí Minh Thành Vũ Hiến Văn Duệ Trí Chương Nhân Thần Thông Ý Đạo Đại Hiếu hoàng đế
(元聖至明成武獻文睿智章仁神聰懿道大孝皇帝)
Miếu hiệu
Tuyên Tông (宣宗)
Tiền nhiệm Đường Vũ Tông
Triều đại Nhà Đường
Trị vì 25 tháng 4 năm 846 - 7 tháng 9 năm 859
(&0000000000000013.00000013 năm, &0000000000000135.000000135 ngày)[1][2]
Sinh (810-07-27)27 tháng 7, 810
Mất 7 tháng 11, 859(859-11-07) (49 tuổi)
Phối ngẫu Nguyên Chiêu Triều hoàng hậu
An táng Trinh lăng (贞陵)
Hậu duệ xem văn bản
Thân phụ Đường Hiến Tông