Tôn_Hạo
Tôn_Hạo

Tôn_Hạo

Nguyên Hưng (元興) 264-265
Cam Lộ (甘露) 265-266
Bảo Định (寶鼎) 266-269
Kiến Hoành (建衡) 269-271
Phượng Hoàng (鳳凰) 272-274
Thiên Sách (天冊) 275-276
Thiên Tỷ (天璽) 276
Tôn Hạo (chữ Hán: 孫皓; bính âm: Sun Hao, 242-284), hay Ngô Mạt đế (吳末帝), là hoàng đế cuối cùng của nhà Đông Ngô thời Tam Quốc trong lịch sử Trung Quốc. Ông là con trai của thái tử Tôn Hòa, cháu đích tôn của Đại Đế Tôn Quyền. Sau khi người chú của ông là Cảnh Đế Tôn Hưu qua đời và thái tử Tôn Quân còn nhỏ tuổi, các đại thần nước Ngô quyết định đưa Tôn Hạo lên ngôi hoàng đế. Trong thời gian trị vì, ông hoang dâm vô đạo, xa xỉ cùng cực, giết hại trung lương, tin dùng hoạn quan, việc chính sự thì ít để tâm tới, vì thế quốc lực Giang Đông suy yếu. Nhân cơ hội đó, năm 280, Tấn Vũ Đế phát động chiến tranh, tiêu diệt được Đông Ngô, Tôn Hạo hàng Tấn rồi bị bắt giải về Lạc Dương, kết thúc thế chân vạc Tam Quốc. Ông qua đời vào năm 284 dưới thời Tấn Vũ Đế.

Tôn_Hạo

Kế nhiệm không có (Đông Ngô diệt vong)
Tiền nhiệm Đông Ngô Cảnh Đế
Triều đại Nhà Đông Ngô
Trị vì 264 - 280
Sinh 242
Mất 284
Lạc Dương, Hà Nam
Thân phụ Tôn Hòa
Tên đầy đủNiên hiệuThụy hiệu
Tên đầy đủ
Húy: Tôn Hạo
Tên tự: Hạo Tông (皓宗)
Niên hiệu

Nguyên Hưng (元興) 264-265
Cam Lộ (甘露) 265-266
Bảo Định (寶鼎) 266-269
Kiến Hoành (建衡) 269-271
Phượng Hoàng (鳳凰) 272-274
Thiên Sách (天冊) 275-276
Thiên Tỷ (天璽) 276

Thiên Ký (天紀) 277-280
Thụy hiệu
Mạt Hoàng Đế (末皇帝)