Tuyến đường Du lịch Quốc gia tại Na Uy (
tiếng Na Uy: Nasjonale turistveger) là 18 tuyến đường cao tốc được chỉ định bởi
Cục Quản lý Đường bộ Na Uy (thuộc
Bộ Giao thông Vận tải Na Uy) mang phong cảnh đẹp như tranh vẽ cùng cơ sở hạ tầng du lịch thân thiện.
[1] Tổng chiều dài của các tuyến đường là 1.850 km (1.150 dặm), nằm dọc theo bờ biển
phía Tây,
Bắc và vùng núi của miền
Nam Na Uy.
[2] Các nhà chức trách đã phối hợp để thành lập các khu ăn nghỉ, vui chơi, tổ chức các hoạt động văn hóa, bán nghệ thuật địa phương, hàng thủ công và các điểm tham quan thiên nhiên dọc theo các tuyến đường.
[2] Mục tiêu tổng thể của dự án là nhằm phát triển du lịch địa phương, nông thôn và làng mạc, những nơi mà có các tuyến đường chạy qua.
[3]Dự án bắt đầu vào năm 1994 với những tuyến đường ban đầu là
Sognefjellsvegen,
Gamle Strynefjellsvegen,
Hardanger và
Tuyến đường cao tốc ven biển. Những tuyến đường này chính thức được công nhận là Tuyến đường Du lịch Quốc gia vào năm 1997 và một năm sau,
Quốc hội quyết định mở rộng dự án. Các địa phương được yêu cầu gửi đề cử, và có tất cả 52 đề cử với tổng chiều dài lên tới 8.000 km (5.000 dặm). Nhưng chỉ có 18 tuyến đường đã được công nhận cho tới năm 2004.
[4] Mục tiêu là tới năm 2015, các tuyến đường sẽ được cơ bản nâng cấp về cơ sở hạ tầng cần thiết để mở cửa đón khách du lịch như là những Tuyến đường Du lịch Quốc gia. Ước tính chi phí cho công việc trên là khoảng 800 triệu
krone Na Uy (khoảng 100 triệu Euro),
[2] bao gồm các chi phí xây dựng các địa điểm nghỉ ngơi, bãi đậu xe, điểm dừng chân tham quan, và thảm thực vật tự nhiên. Tất cả các tuyến đường đã được gắn biển hiệu chỉ định là Tuyến đường Du lịch Quốc gia vào năm 2012.
[3][5]Hai trong số các tuyến đường là một phần của
Mạng lưới Đường bộ Quốc tế châu Âu, đó là
Tuyến đường châu Âu E10 chạy qua
Lofoten và
E75 qua Varanger.
[6][7] Những con đường xuyên qua núi như Sognefjellsvegen,
Valdresflye và
Trollstigen bị đóng cửa vào mùa đông để đảm bảo an toàn.
[3][8][9][10] Cả hai phần của con đường cao tốc ven biển được kết nối bởi hai bến phà,
[11][12] trong khi một phà tại
Geiranger-Trollstigen [10] và bến phà khác dẫn tới tuyến đường từ Ryfylke và Hardanger.
[13][14] Các tuyến đường
Andøya và
Senja được kết nối thông qua
Bến phà Andenes–Gryllefjord.
[15]