Trần_Phế_Đế_(Đại_Việt)

Trần Phế Đế (chữ Hán: 陳廢帝 6 tháng 3, 1361 - 6 tháng 12, 1388) còn gọi là Xương Phù Đế (昌符帝) hay Trần Giản Hoàng (陳簡皇), là vị hoàng đế thứ 10 của Vương triều Trần nước Đại Việt. Ông ở ngôi từ năm 1377 đến khi bị phế vào năm 1388, tổng cộng hơn 10 năm trị vì.Trần Phế Đế là con thứ của vua Trần Duệ Tông và là cháu gọi Thái thượng hoàng Trần Nghệ Tông bằng bác. Năm 1377, Duệ Tông thân đi đánh Chiêm Thành, bị thua chết. Nghệ Tông lập Phế Đế lên làm vua. Trong suốt thời gian Phế Đế ở ngôi, Thượng hoàng Trần Nghệ Tông nắm thực quyền cai trị quốc gia. Hai vua phải chống đối với nhiều cuộc xâm lược của Chiêm Thành, bấy giờ rất hùng mạnh dưới tay vua Chế Bồng Nga, và những yêu sách của nhà Minh mới thành lập bên Trung Quốc. Trong triều đình, Trần Nghệ Tông tin yêu người em họ bên ngoại là Lê Quý Ly nên giao cho quyền lực ngày càng lớn. Chính vì lo ngại thế lực của Lê Quý Ly, Phế Đế đã gầy dựng phe cánh chống đối và cuối cùng thất bại, bị Nghệ Tông thắt cổ chết.

Trần_Phế_Đế_(Đại_Việt)

Kế nhiệm Trần Thuận Tông
Thân mẫu Gia Từ Hoàng hậu
Tiền nhiệm Trần Duệ Tông
Thê thiếp Quang Loan Hoàng hậu
Triều đại Nhà Trần
Thái thượng hoàng Trần Nghệ Tông
Tên húyNiên hiệuThụy hiệuMiếu hiệu
Tên húy
Trần Hiện (陳晛) hoặc Trần Nhật Vĩ (陳日煒)
Niên hiệu
Xương Phù (昌符)
Thụy hiệu
Linh Đức Đại vương
靈德大王
Miếu hiệu
Giản Hoàng (1377 - 1388)
Trị vì 13 tháng 5, 1377 -
6 tháng 12, 1388
(&0000000000000011.00000011 năm, &0000000000000207.000000207 ngày)
Sinh 6 tháng 3, 1361
Thăng Long
Mất 6 tháng 12, 1388(1388-12-06) (27 tuổi)
Thăng Long
Tôn giáo Phật giáo
Hậu duệ Thuận Đức Vương
Thân phụ Trần Duệ Tông