Nhận thức luận hay
Tri thức luận (
Epistemology – επιστημολογία, gốc
Hy Lạp kết hợp giữa επιστήμη: tri thức và λόγος: học thuyết) là khuynh hướng
triết học nghiên cứu về bản chất, nguồn gốc, và phạm vi của quá trình
nhận thức.Trong lịch sử, nhận thức luận đã là một trong các chủ đề
triết học được nghiên cứu và tranh luận nhiều nhất. Phần lớn tranh luận tập trung vào việc phân tích bản chất và sự đa dạng của
tri thức cũng như mối quan hệ của nó với các
khái niệm tương tự như
chân lý và
niềm tin. Cuộc tranh luận này liên quan nhiều đến việc chứng minh. Cụ thể, các nhà nhận thức luận phân tích các tiêu chuẩn của việc chứng minh cho các khẳng định tri thức, nghĩa là nền tảng mà từ đó người ta có thể khẳng định rằng mình biết một sự kiện cụ thể nào đó. Nói một cách đơn giản, nó xem xét câu hỏi: Bạn làm cách nào để biết điều mà bạn biết? (How to know what you know?)Cách biện minh cho các khẳng định tri thức thường phụ thuộc vào cách tiếp cận
triết học mà người ta ủng hộ. Do đó, các nhà triết học đã phát triển một loạt các lý thuyết nhận thức luận để đi kèm các quan điểm triết học tổng quan của mình. Các nghiên cứu gần đây đã viết lại các thừa nhận có từ cách đây hàng thế kỷ, và ngành nhận thức luận tiếp tục vận động một cách đầy sinh lực.Theo một luận điểm khác của Tịnh Nghiêm nhận thức luận và tri thức luận của con người là như nhau và hàm ý không thay đổi. Theo cách hiểu đơn giản mỗi thể tiến hoá cho nó ra thành nhiều tiểu tiết miêu tả nhưng cốt lõi chỉ muốn phô ra cái Nhận được Kết Quả của tổ hợp các giác quan.Nhận thức luận được phân chia thành hai khuynh hướng chủ đạo đóng vai trò như 2 thanh đường ray xe lửa dẫn đường cho cả đoàn tàu triết học nhân loại: đó là
chủ nghĩa kinh nghiệm và
chủ nghĩa duy lý (hai khuynh hướng đối lập nhau và không bao giờ gặp nhau, giống như 2 thanh đường ray xe lửa vậy).
[1]